MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1724

Bên trong hư không hỗn loạn, đầu bạch long lúc này thân hình lại bị

biến nhỏ lại rất nhiều, long thân vốn ngưng thực lúc này đây chập chờn như
muốn đổ vỡ, huyễn ảo vô cùng.

Chỉ thấy Hoàng Thiên một bên đối kháng cùng Diệp Vọng, một bên

ngăn trở bạch long. Cánh tay của hắn vậy mà bóp lấy miệng của nó, hung
hăng quất trở lại phía Bạch Khôi.

Một màn này để cho con ngươi của Bạch Khôi co lại sợ hãi, thần xích

trong tay cuộn lại thành một tấm khiên, muốn ngăn trở một kích này.

- Phanh!

Bạch long băng qua không gian quất tới, nổ ra một tiếng vang động

trời. Thần xích mặc dù cường đại, nhưng trước sức mạnh khủng khiếp này
cũng khó lòng mà bảo toàn. Mắt xích đua nhau đứt gãy, từng tầng từng tầng
răng rắc, cuối cùng nổ tung thành ngàn mảnh. Bạch Khôi mất đi lá chắn,
hứng chịu một đòn toàn lực, thân thể run rẩy bạo lui về sau mấy trăm mét.

Đau đớn là thứ duy nhất còn sót lại trong tâm can, dù cho khả năng

chịu đựng cường đại như hắn cũng không nhịn được a lên một tiếng đau
đớn. Từ bả vai bắt đầu, một vết rách kéo dài qua ngực xuống tận bên hông,
bạch huyết tuôn ra như suối.

Nếu chẳng phải khi nãy có thần xích ngăn cản bớt uy lực, chỉ sợ hắn

đã bị một đòn này quất thành hai nửa.

Đau đớn là thứ yếu, Bạch Khôi lúc này tâm đều lạnh xuống, đáy lòng

như phát rét. Hắn có chết cũng không thể nào ngờ được, Hoàng Thiên lại
mạnh đến như thế. Dưới tình huống cùng Diệp Vọng giằng co mà vẫn có
thể phân tâm đối phó hắn, thậm chí còn ép cho hắn thụ thương, không
đường hoàn thủ. Đây dường như không phải là một cuộc chiến, mà là một
cuộc tàn sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.