MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1753

Nhưng mà ánh mắt của hắn lại khiến cho Lâm Thanh Phong hiểu lầm,

nghĩ rằng hắn đang mong chờ ông cứu hắn. Đưa tay lên nắm lấy vai đứa
nhỏ, ông tràn đầy áy náy nói ra:

- Xin lỗi! Chuyện này gia gia cũng không thể nào làm chủ được.

Nhưng con yên tâm, ta sẽ cố gắng hết sức có thể, ít nhất là không để cho
con phải chết.

Nghe được Lâm Thanh Phong hứa hẹn, theo lẽ thường Hoàng Thiên

hẳn phải rất vui mừng và cảm động. Nhưng không hiểu sao trên khuôn mặt
hắn lại thoáng nở một nụ cười lành lạnh, không biểu thị ra một chút vui
mừng nào.

Thái độ của hắn nhất thời khiến cho Lâm Thanh Phong có chút không

hiểu, nhưng vẫn mỉm cười động viên hắn. Cảm nhận được ông không muốn
nói ra, Hoàng Thiên rốt cục không nhịn được nữa, hít sâu một hơi lấy lại
bình tĩnh mà lên tiếng:

- Anh Vũ có biết chuyện này không?

Một câu hỏi không đầu không cuối khiến Lâm Thanh Phong mơ hồ,

không biết là hắn đang hỏi cái gì. Ông trả lời:

- Biết chuyện gì?

Nụ cười trên môi Hoàng Thiên càng thêm lạnh lùng, từng chữ một

thốt ra:

- Thiên Không Trấn Giới Đoàn!

Mấy từ này vừa ra, liền khiến cho Lâm Thanh Phong sắc mặt trở nên

cứng ngắc, lộ ra sự rung động đến khó mà hình dung nổi.

- Làm… Làm sao ngươi biết…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.