MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1751

- Mẹ kiếp, khốn kiếp… a… aa…

Anh Vũ nghe thấy Hoàng Thiên lên tiếng, trong lòng lửa giận lại như

đổ thêm dầu mà bùng cháy. Hắn gầm lên như một đầu dã thú, nghiến răng
điên cuồng đánh phá sợi xích.

- Phanh… Phanh… Oành!

Chẳng có kết quả nào khác, hắn lần nữa chật vật va vào góc tường,

máu tươi nhuốm đỏ cả y phục. Bên trong cơ thể nội tạng thụ thương
nghiêm trọng, khí lực cũng vì thế tiêu tán không còn. Có chút thẫn thờ nhìn
vô định về phía trước, hắn cay đắng cười:

- Tại sao… tại sao? Hoàng Thiên… ta xin lỗi.

Chưa bao giờ hắn hận bản thân mình đến như thế, tại sao hắn không

chăm chỉ tu luyện, không phải là một cường giả. Nếu như hắn có sức mạnh,
hắn đã có thể bảo vệ được huynh đệ của mình, mà không phải bất lực như
bây giờ, nhìn Hoàng Thiên bị người ép vào chỗ chết.

Cảm xúc hỗn loạn không thể kiểm soát, nội thương trong cơ thể như

thừa cơ bạo phát, khiến hắn ộc ra một ngụm máu tươi đỏ thẫm rồi ngất lịm.
Không gian lúc này đây bỗng trở về trạng thái yên tĩnh, chỉ còn lại những
tiếng hô hấp không đều, khiến lòng người bi ai đến lạ thường.

Hoàng Thiên nhìn huynh đệ của mình, trong lòng tràn ngập một cỗ

cảm xúc không nói thành lời. Lần đầu tiên, hắn có cảm giác dường như bản
thân đã ra một quyết định sai lầm. Anh Vũ không đáng bị như thế.

Bỗng nhiên hắn ngẩng vụt đầu, đôi mắt thâm thuý như xuyên qua

không gian u tối, đặt tại trên thân của một người.

Từ không gian nơi cánh cửa, Lâm Thanh Phong bộ dáng có vài phần

mỏi mệt bước ra. Chỉ mới hai này không gặp, số hoa râm trên tóc của ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.