MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1772

Phong đã đưa ra quyết định rồi. Giữa tính mạng của hắn và sự an nguy của
Anh Vũ, ông không hề do dự lựa chọn bỏ rơi hắn. Không những thế còn
hành xử một cách cực kỳ tuyệt tình, biến bọn hắn trở thành kẻ thù trong
mắt của nhau, huynh đệ tương tàn.

Nắm tay hắn nắm lại rất lâu, nắm mạnh đến mức lòng bàn tay vỡ nát,

máu tươi chảy dài. Hắn rất muốn bạo phát điên cuồng, rất muốn hét lên thật
lớn với Anh Vũ rằng tất cả mọi chuyện đều là giả dối. Hắn muốn cầm trong
tay Thiên Kiếm mà đồ sát, mà đem tất cả bọn chúng băm nát thành trăm
ngàn mảnh. Hắn muốn nhập ma.

Nhưng! Cuộc đời này đâu phải lúc nào cũng có thể được như ý

nguyện, nhân sinh luôn có những chuyện mặc dù ngươi rất muốn nhưng
chẳng thể làm.

Hắn nói với Anh Vũ, để rồi đổi lại được gì đây. Tình cảm ông cháu tan

vỡ, huynh đệ của mình rơi vào trong hung hiểm, mọi thứ có đáng hay
không? Hành động theo cảm tính, chỉ luôn khiến cho sự việc trở nên rắc
rối, để lại những hậu quả nặng nề mà thôi. Hắn với Anh Vũ là huynh đệ, và
hắn muốn huynh đệ của mình được an toàn. Tội lỗi oan ức, cứ để cho hắn
gánh chịu một mình đi.

Mi mắt khép hờ, hắn gắng gượng cúi đầu xuống như một sự bất lực

buông xuôi, không dám nhìn thẳng huynh đệ của mình. Đây là câu trả lời
cũng như sự lựa chọn của hắn, một sự lựa chọn đúng như Lâm Thanh
Phong mong muốn.

- Ha ha! Ha… ha… hộc…

Anh Vũ cuồng tiếu, cười lên như điên như dại, cuối cùng ngã gục

xuống nền đất nôn ra một ngụm máu. Ánh mắt của hắn nhìn Hoàng Thiên,
mặc dù không hề có sự thù hận, nhưng cũng không còn sự nhiệt huyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.