MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1875

cùng. Đối phương dù mạnh, nhưng lão cũng không phải quả hồng mềm,
một khi xảy ra xung đột, còn chưa biết hươu về tay ai. Huống chi, lão
không phải chỉ có một mình mà còn có chỗ dựa đằng sau. Có bọn họ tại, dù
cho trời cao kia có sập xuống, lão cũng không lo lắng.

Có chút đắn đo mở lời, lão rất cẩn thận quan sát lấy ý tứ của Hoàng

Thiên. Tên nam tử trung niên và lão giả này thân phận mặc dù không tính
là gì, nhưng cũng biết được chút ít nội tình. Lão mới từ Thiên Nguyên trở
về, thứ cần nhất chính là thông tin, cho nên muốn lưu bọn họ lại để tra hỏi
cặn kẽ.

Riêng nữ tử này ban đầu lão vốn là không có nhận biết, cho tới khi

nàng thi triển ra thanh đằng lão mới ngờ ngợ nhận ra, vậy mà lại là cháu gái
của Nhiếp Y Giang, một người bằng hữu cũ của lão hồi trăm năm trước,
cho nên không nỡ xuống tay.

Chỉ là ba người này khi nãy đắc tội Hoàng Thiên, lão làm sao dám tự

ý định đoạt đây. Hoàng Thiên mà muốn bọn họ chết, cho lão mười cái lá
gan cũng không dám trái lời. Đừng nói là một cái cháu gái, dù cho đích
thân Nhiếp Y Giang tại đây, Hoàng Thiên muốn hắn chết lão cũng không
do dự mà ra tay. Bởi vì đối với lão hiện giờ, chủ nhân chính là thần, chính
là tín ngưỡng duy nhất của cuộc đời.

- Ta sắp tới hẳn sẽ bế quan một đoạn thời gian… ngươi xem đó rồi tự

quyết định đi thôi. Nhớ cẩn thận một chút, ngươi mặc dù đã Quy Nguyên,
nhưng thế giới này vẫn có một số tồn tại không nên chọc vào, hiểu chứ?

Cố Sở mặc dù không nói hẳn ra, nhưng ý tứ đã rõ ràng như vậy,

Hoàng Thiên là người thông minh, làm sao không nhìn ra cơ chứ. Nhờ
Thiên Phương đỡ mình dậy, hắn ho nhẹ vài tiếng, sau đó mới hướng về
phía Cố Sở dặn dò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.