MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1876

Cuộc ác chiến hôm nay, hắn mặc dù thụ thương thê thảm, nhưng thu

hoạch càng thêm khổng lồ. Thế giới quan trong hắn bắt đầu có những
chuyển biến to lớn, khoảng cách đến cánh cửa Thiên Nhãn càng thêm gần
rồi. Lúc này đây, hắn chỉ muốn nhanh chóng bế quan đột phá, đem hai mắt
của mình phục hồi thị giác.

Cố Sở nghe Hoàng Thiên cho phép mình toàn quyền quyết định thì

mừng rỡ, vội vàng cúi đầu đáp ứng. Chủ nhân chuẩn bị bế quan, sắp tới
chẳng phải thế gian mặc lão tung hoành hay sao. Biến hoá của Cố Gia sớm
đã khiến lão nóng như lửa đốt, hận không thể chạy về quậy banh một trận
ra trò. Đây chính là cơ hội, chính là lúc lão thể hiện bản thân a.

- Lũ sâu mọt đáng chết cũng dám đục khoét vào Cố Gia, các ngươi sẵn

sàng đón nhận lửa giận của ta đi.

Trong đầu như cháy lên lửa rực, Cố Sở hét lên trong lòng, rồi bỗng

nhiên ngửa mặt cười lớn. Đã đến lúc lão thân chinh đi dẹp loạn rồi.

Hoàng Thiên nghe thấy tiếng cười đắc ý của lão, lại “nhìn” thấy vẻ

mặt hừng hực khí thế đó, sắc mặt không khỏi đen lại. Tên thuộc hạ này
theo hắn cũng đã hơn sáu năm, trước đây còn bình ổn trầm tĩnh hơn người,
sao bây giờ lại có vẻ như biến hoá, yêu thích trang bức cùng quậy phá hơn
thì phải. Lão là học tập từ đâu ra cái thói xấu này vậy?

Còn phía bên kia, ba người nghe thấy Cố Sở có ý lưu lại mạng sống

cho mình, sắc mặt đều ánh lên sự phức tạp. Mặc dù không biết lão sẽ làm
gì, nhưng chí ít giữ được mạng sống vẫn là tốt nhất. Chỉ cần giữ được
mạng, liền có cơ may trốn thoát và phục thù.

Nhưng mà cuộc đời đâu phải lúc nào cũng được như ý nguyện, ngay

tại thời điểm họ dấy lên hi vọng, lời nói của Hoàng Thiên liền vang lên như
tiếng thiên lôi oanh tạc. Đem toàn bộ nhận thức, ý định, suy tính đều đánh
tan thành bụi khói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.