MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1913

Kể từ đó, không còn bất cứ ai hay là thế lực nào dám chọc vào hắn

nữa.

Chớp mắt năm trăm năm trôi qua, hắn sau này mặc dù không có xuất

hiện trở lại, nhưng uy danh vẫn một mực lan xa, trở thành đề tài bàn tán sôi
nổi của rất nhiều người. Năm đó Cố Sở vì bế quan đột phá Vấn Đỉnh cảnh
giới cho nên bỏ lỡ, chỉ được nghe lại những câu truyện tràn đầy truyền
thuyết về hắn, trong lòng có hứng thú là chuyện đương nhiên.

Nhìn vào tên tiểu bối kém mình cả mấy ngàn tuổi ở phương xa, trong

tròng mắt của lão không khỏi ánh lên dị sắc. Nhất là ở cái nét mặt bình tĩnh
và lãnh đạm đó, khiến cho lão trở nên kinh nghi, không biết điều gì khiến
hắn có thể tự tin đến vậy.

Vấn Đỉnh điên phong, mạnh, nhưng so với Quy Nguyên thì vẫn chưa

đủ thành đạo. Một khi chân chính đại chiến, ngươi chỉ có con đường chết
mà thôi. Phải biết năm đó Bạch Chấn Long độ qua tam kiếp nhất tai đã bị
đạo thương phản phệ, dẫn đến bước ra Quy Nguyên không hoàn chỉnh,
nhưng vẫn như cũ có thể khiến cho Cố Sở nắm trong tay Phong Thiên Lạc
Địa kích không đường hoàn thủ.

Mà Cố Sở, là chân chính Quy Nguyên chí cường giả, còn có cả tiên

khí cực phẩm trong tay, Cao Vô Cầu làm sao có thể phản kháng?

Rất nhanh thôi, lão sẽ có được câu trả lời.

- Cầu nhi, không nên vọng động. Hắn đã bước ra Quy Nguyên, ngươi

không phải là đối thủ của hắn đâu. Mau rời khỏi nơi này, chúng ta thay
ngươi đoạn hậu. Nhanh lên.

Không đầy hơi thở sau đó, một cái bóng người bỗng nhiên từ hố lớn

mạnh mẽ vọt lên trên trời, chắn ngang giữa pháp tướng của Cố Sở và Cao
Vô Cầu. Không có quay người nhìn lấy người của mình, hắn vừa quát lên
vừa đánh ra pháp thuật, muốn tạo cơ hội cho Cao Vô Cầu rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.