MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1917

Ngay sau đó là một màn kinh người phát sinh, chỉ thấy trường thương

vừa chạm bàn tay Cao Vô Cầu vậy mà biến lớn, không khác gì biến hoá
của Phong Thiên Lạc Địa kích. Trăm lần, ngàn lần, vạn lần biến trướng, to
lớn vô cùng. Tuy kích thước còn chưa đủ để so sánh với Phong Thiên Lạc
Địa Kích, nhưng cũng đủ để cho người ta bất khả tư nghị, thanh thế quá
mức kinh người.

Một thương này bá đạo, đem đất trời này đánh cho lắc lư nghiêng ngả,

phù văn ngày một sáng, mơ hồ huyễn hoá thành Huyền Vũ và Kim Long
thần thú, gầm lên thanh âm nhè nhẹ, cuốn lấy thái cực tinh vân, chiếu rọi
khắp vạn dặm tinh không.

Mà Cao Vô Cầu lúc này thân thể một mực ôm lấy chuôi thương, nhìn

qua chẳng khác nào một đầu kiến càng đang bò trên đại thụ. Hắn cũng
không có giống như Cố Sở đem binh khí biến lớn mà không sử dụng được,
hai tay hằn lên phù văn, khoé miệng mở ra hét lên âm thanh cuồng bạo, đẩy
trường thương vụt về phía đối phương.

Cố Sở trong lòng thoáng nổi lên kinh sợ, trường thương còn chưa tới,

một cỗ khí tức bá vương đã đập thẳng vào mặt lão. Áp lực cuồng nộ như
thiên uy, cuồn cuộn dâng trào lên khí thế, muốn quất thẳng vào mặt của lão.

- Phanh!

Cố Sở đương nhiên sẽ không để cho Cao Vô Cầu được như ý muốn,

cánh tay lấy một tốc độ không tưởng rút trở về chắn ngang trước mặt. Năm
ngón như năm đỉnh núi to lớn vươn ra chụp lấy ngọn thương, bạo ra một
tiếng va chạm đinh tai nhức óc.

Huyền Vũ và Kim Long dưới cái nắm tay của lão nhất thời tán loạn,

nhưng chớp mắt cuồn cuộn hoá thành vô biên văn tự cổ. Những văn tự cổ
này vậy mà đều mang trong mình lực lượng thần bí, khiến cho cả bàn tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.