MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 20

Tại một căn nhà tre nhỏ cách cửa thôn không xa, trong sân có một

nam tử chừng ba mươi đang bổ củi, nếu nhìn kĩ thì có vài nét rất giống với
Hoàng Thiên. Hắn một thân đạo bào trắng, thoạt nhìn không khác gì một
thư sinh yếu đuối. Thế nhưng thần thái lại toát lên một cỗ ngạo ý, khiến cả
thế giới quanh hắn phảng phất đều phải run rẩy, hóa thành vặn vẹo. Tựa hồ
như hắn không phải tồn tại của thế giới này vậy.

Bên hiên của căn nhà lá có một cái chõng tre, trên chõng có một bé

trai khoảng chừng ba tuổi, ngồi nhìn phụ thân bổ củi. Hai má phập phồng
trông rất ngộ nghĩnh, đứa bé này tên là Hoàng Vân, đệ đệ của Hoàng Thiên.

Đột nhiên cánh cửa tre mở ra, Hoàng Thiên cùng mẫu thân bước vào.

Hoàng Vân thấy mẫu thân và ca ca đã về thì vội vàng nhảy khỏi chõng,
chạy lao về phí hai người:

- A! mẫu thân về rồi.

Người nam tử thấy vậy cũng dừng tay, mỉm cười nhìn thê tử của mình.

Hắn đã từng có một ước mơ nhỏ nhoi như thế, một gia đình ấm áp, được
chung sống với người mà mình thương yêu suốt đời, chỉ thế thôi. Và hiện
tại hắn đang có tất cả, hạnh phúc đôi khi chỉ là những điều đơn giản nhất.

Buổi tối hôm ấy, mưa giăng đầy trời. Những cơn mưa rào cuối hè xóa

tan đi cái nóng nực của trời đất. Tại sơn thôn nhỏ bé hoang sơ ấy, trong một
căn nhà nhỏ, có vài đứa trẻ đang nô đùa, thò tay ra cửa sổ nghịch những hạt
nước mưa, bắt những con mối. Tiếng cười đùa trong trẻo vang vọng trong
đêm tối.

- Nếu như hôm nào cũng mưa như thế này thì thích nhỉ?.

- Ôi, muội bắt được nhiều mối quá.

- Ước mơ sau này của mọi người là gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.