MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2003

Biển nước mênh mông vô biên vô hạn, không thể nào mà nhìn đến

được điểm cuối. Từng đợt, từng đợt sóng lớn nối đuôi nhau vỗ vào vách đá,
dội ra khắp bốn phương thanh âm rào rạt và vô cùng hơi nước. Hôm nay
không có trăng sao chiếu rọi, nước biển chìm trong vô cùng u tối, đen kịt
không ánh sáng. Triều khí của đại hải như được đà thức giấc, cuồn cuộn
theo gió mà lên, ngập tràn khắp thinh không của biển lớn.

Nơi vách đá xa xa sát mép nước, có một cái thân ảnh cao lớn đang

khoanh chân mà ngồi. Hắn cứ thế lẳng lặng như một pho tượng đá, hai mắt
nhắm nghiền. Giữa vô vàn tiếng sóng vỗ và tiếng rít gào của đại hoang, hắn
lại tạo cho người ta có cảm giác thanh tịnh và yên bình đến lạ thường.

Quanh thân hắn, hai luồng triều khí đại hoang và đại hải vốn xưa nay

xung khắc, lúc này lại hoà hợp với nhau, cuộn tròn thành một cái vòng lốc
xoáy hai màu.

- Dạ Hải…

Không biết từ đâu vang lên tiếng quát, cuồng phong bốn phía bỗng

nhiên vang lên tiếng ô ô đinh tai nhức óc. Biển lớn như nghe theo tiếng gọi
đó, nổi lên sóng lớn trùng điệp, rung động khắp cửu thiên thập địa.

- Ám Nguyệt…

Ngay trong tích tắc, vạn vạn tầng mây đen to lớn trên bầu trời lúc này

bỗng nhiên như lâm vào biến hoá, càng thêm tập trung dày đặc che phủ bầu
trời, thiên địa sau tiếng hô càng thêm hắc ám. Rồi như là vạn quân lui
tránh, mây đen đột nhiên mở ra một đạo vết rách, để cho ánh trăng từ vạn
thiên chiếu xuống, rọi thẳng vào khuôn mặt của người kia.

Đỏ rực như máu, ánh trăng mang theo tà khí ngợp trời tập trung lên

khuôn mặt anh tuấn. Hắn bất chợt mở mắt. Bầu trời dưới một cái mở mắt
này bỗng nhiên như đọng lại, ánh trăng mờ dần, sau đó chuyển thành màu
xám ngắt, hắc ám và lạnh lẽo không gì tả nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.