MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2005

thế cực thịnh không suy, thậm chí so với thời điểm hai năm trước càng
thêm cường đại. Mái tóc đen bóng vẫn gọn gàng xoã trên vai, che lấp đi
phần nào khuôn mặt của hắn, một khuôn mặt đáng sợ vô cùng.

Nơi đáng lẽ là vị trí của hai con mắt, lúc này đây bị một đạo vết kiếm

chém ngang, rạch ra hai con ngươi màu đỏ máu.

- Vô Diện Nhân, ngươi thua rồi!

Không hề có ý định tiếp tục tấn công, Hoàng Thiên chỉ lẳng lặng cảm

nhận lấy đối thủ, nhẹ nhàng lên tiếng. Hai năm, đã hai năm hắn cùng Vô
Diện Nhân lâm vào sinh tử khổ chiến. Được xưng là kỳ phùng địch thủ,
thực lực của hắn và Vô Diện Nhân cân bằng với nhau một cách đáng sợ.
Tất cả lá bài tẩy, tất cả kinh nghiệm chiến đấu, thậm chí là trí tuệ cũng song
song cân bằng, không thể nào mà vượt quá lẫn nhau.

Nếu chẳng phải cuối cùng dựa vào chút may mắn cùng ngộ tính siêu

cường mà sáng tạo ra Dạ Hải Ám Nguyệt Cửu Trùng Thiên, không biết trận
chiến này còn kéo dài đến bao giờ.

- Ha ha… thật sao?

Ngẩng lên khuôn mặt quá nửa là máu, Vô Diện Nhân bỗng nhiên bật

cười. Đưa tay chạm vào dòng máu đang tuôn ra từ vết chém, hắn le cái lưỡi
đỏ lòm của mình ra mà nhấm nhám từng hồi, bộ dáng say mê như đang
nếm thử thứ mỹ vị thơm ngon nhất thế gian này vậy.

Mãi tới nửa ngày sau, hắn mới vươn mình đứng dậy, hai viên máu đỏ

ngầu như hai con mắt chăm chú nhìn lấy Hoàng Thiên, bỗng cười nhẹ nói
ra:

- Ha ha… cũng được, nếu ngươi nghĩ rằng bản thân mình thắng, thì cứ

cho là như vậy đi, chúc mừng ngươi ah.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.