MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 202

đớn khôn cùng, thất khiếu chảy máu, cả cơ thể lảo đảo rồi mất kiểm soát, bị
chấn cho bay đi như đạn pháo, ngay lập tức bất tỉnh nhân sự.

oOo

Phương viên hơn trăm dặm, nơi đây trở thành một vùng đất hoang tàn,

tất cả đều bị san bằng thành bình địa. Ngay ở vị trí đó, sáng nay còn là một
dãy núi hùng vĩ vắt ngang đất trời, giờ đây chỉ còn lại một mớ đất đá vụn
và bụi cát.

Ở trong bóng đêm, vùng đất này toát lên một cỗ khí tức thần bí, những

làn khói đen lượn lờ u ám, khiến con người ta có cảm giác thực tà dị.

Mà lúc này, ngay bên rìa vùng đất, Hoàng Thiên chật vật từ trong

đống đổ nát bò ra. Cả cơ thể đau ê ẩm, Nguyên lực trong đan điền như cạn
sạch, khiến hắn có cảm giác hữa tâm vô lực. Vội vàng ngồi xuống, hắn
khoanh chân đả tọa, quan sát nội thể.

- Cái này…

Bên trong không gian thức hải đang còn trong giai đoạn hình thành,

hỗn độn sương mù bao phủ, lúc này không ngờ lại xuất hiện một thanh
kiếm.

Đây là một thanh trường kiếm dài gần một mét rưỡi, đốc kiếm có trạm

những hoa văn kỳ quái, trông cực kỳ bắt mắt. Thân kiếm nhìn qua rất đỗi
bình thường, nhưng đem lại cho người ta cảm giác sắc bén vô cùng, thân
kiếm chưa động, không gian xung quanh đã muốn đổ vỡ.

- Thật đẹp.

Hoàng Thiên không nhịn được mà thốt lên, hắn từ nhỏ đến giờ còn

chưa thấy qua thanh kiếm nào đẹp đến vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.