MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2108

Liếc nhìn thân hình bốc lửa trước mặt, tên thanh niên Khương Gia kia

không tự chủ được nuốt nước bọt mấy lần, gật đầu xác định.

- Có thể phá vỡ phòng ngự của Long Lân Giáp, lại chưa tới ba mươi,

kẻ này chỉ sợ không tầm thường.

Cô gái sau khi nhận được đáp án, sắc mặt thoáng âm trầm xuống.

Không giống như ca ca của mình giận quá mất khôn, nàng ngược lại lại
bình tĩnh đến lạ thường.

Long Lân Giáp mặc dù chỉ là một kiện bán thành phẩm, nhưng lực

phòng ngự tuyệt đối không thể xem thường. Thậm chí với tu vi của nàng
bây giờ, dù toàn lực ra tay cũng không nắm chắc có thể phá vỡ được phòng
ngự của nó, chứ đừng nói tới việc tay không huỷ giáp.

Càng quan trọng hơn nữa là, đối phương ngay tại đại điện Khương Gia

đánh người, vậy mà Khương Gia từ đầu tới cuối lại không tỏ chút thái độ
nào. Thậm chí chỉ tuỳ tiện phái một tên đệ tử tới giải thích qua loa, cứ như
chẳng có chuyện gì xảy ra vậy.

Hai điều này hội tụ lại một chỗ, khiến cho nàng bỗng có một chút suy

đoán doạ người. Kẻ có tên Hoàng Thiên này, chỉ sợ không hề đơn giản.

- Không thì tầm thường thì lại làm sao? Dám đả thương đệ đệ ta, thì

phải có giác ngộ hứng chịu lửa giận của Đặng Côn này. Không lột vài lớp
da, bẻ vài cái xương, chúng lại nghĩ Đặng Gia chúng ta dễ bắt nạt.

Nàng suy đoán được, đương nhiên Đặng Côn cũng có thể nghĩ ra.

Chẳng qua hắn từ khi xuất đạo đã là ngôi sao sáng rực, một đường hát vang
tiến mạnh đạp lên không biết bao nhiêu cái gọi là thiên kiêu, thiên tài, sớm
hình thành trong đầu một cỗ kiêu căng và ngạo mạn, làm sao có thể đặt
nặng một người không chút tên tuổi trong đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.