MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2143

“Hừ, muốn trúng tuyển vào Học Viện Hoàng Gia đâu có dễ, nếu như

không có thiên phú trác tuyệt thì cũng phải có quan hệ kinh người. Các
ngươi nhìn qua chỉ là đám nhà nông nghèo đói, đời này cũng đừng hòng
bước vào được nửa bước”

Vốn là có ý thối lui, nhưng khi nhớ lại câu nói trào phúng của tên gác

cổng thành, hắn lại trở nên do dự không quyết.

Đúng thế, hắn vốn chỉ là một tên nhóc nghèo ở quê mới lên, thậm chí

để có chi phí cho chuyến đi lần này, cha mẹ hắn đã phải chạy đi vay mượn
khắp xóm làng mới có.

Còn vì sao hắn muốn tới Đại La thành ư, đương nhiên vì muốn thay

đổi cuộc đời, để cho cha mẹ có một cuộc sống no đủ và ấm cúng. Hắn còn
nhỏ, nhưng đã hiểu được thế gian này cường giả vi tôn, chỉ có được sức
mạnh mới có thể làm những gì mình muốn. Hắn vượt qua mấy tháng đường
dài, lẻ loi cô độc chạy tới nơi đất khách quê người, chính vì muốn đi vào
Học Viện Hoàng Gia cầu tài học đạo, muốn trở thành tiên nhân.

Chẳng qua, ước vọng là một chuyện, hiện thực lại là một chuyện khác.

Mãi cho tới khi tới nơi này, hắn mới phát hiện ra chút thiên phú kia của hắn
chẳng là gì so với người ta. Rồi hắn bắt đầu lo sợ, lo rằng bản thân sẽ
không vượt qua được khảo thí. Ước mơ sụp đổ, cuộc đời sẽ ra sao, mẹ cha
mong mỏi, cuộc đời còn lại sẽ thế nào. Hắn hoàn toàn không thể nghĩ tới.

Cuối cùng, khi ngẫm tới lời nói của tên gác thành hôm nao, hắn chợt

như cháy lên vài tia hi vọng. Tuy rằng hắn biết rất mong manh, nhưng lại
không thể nào buông bỏ. Đó cũng là lý do mà hôm nay hắn dám bước tới
địa phương xa hoa này, hắn muốn kiếm tìm quan hệ.

Hắn ngây thơ, thật thà, và ngốc đến đáng thương.

Theo dòng suy nghĩ, đôi chân hắn cứ thế nhẹ đưa về phía trước, dọc

theo những bàn ăn sang trọng đông đúc người ngồi, ánh mắt quan sát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.