MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2208

Nhìn muội muội mình mơ hồ, Cố Anh loé lên tia cười xán lạn. Hắn

càng nói càng tỏ ra thần bí, càng khiến cho Cố Lệ Yên không hiểu.

Cuối cùng, hắn mới xoa xoa đầu nàng, nhẹ nói:

- Khi ngươi là mãnh hổ, có bao giờ ngươi để ý đến con ruồi khiêu

chiến chăng?

Một lời để cho cô gái trẻ ngẩn người, ánh mắt ngước nhìn ca ca của

mình, rồi lại nhìn về đâu đó phương xa. Hình dáng trẻ tuổi ấy lướt qua
trong tâm trí, in lên trong nàng những ký ức nhẹ nhàng, lan dần lan dần rồi
biến hoá.

Xế chiều ngày hôm ấy, mặt trời lấp ló nơi Tây phương.

Nơi trọng địa truyền tống của Khương Gia, khí tức không gian lượn lờ

huyền ảo. Hoàng Thiên cùng Hàn Lâm sóng bước trên đường đá, thi thoảng
nói cười.

Hàn Lâm sau mấy ngày phục sinh đã bắt đầu quen với trạng thái hồn

thể của bản thân mình. Quỷ khí của hắn nội liễm, hồn thể ngưng thực, để lộ
ra làn da có phần hơi ngăm đặc thù của tầng lớp nông dân.

Trước khi chết, tu vi của hắn mới chỉ đạt tới Nguyên Đan hậu kỳ, hồn

lực thập phần yếu đuối. Đừng nói là gặp phải người có bí pháp công kích
linh hồn, mà chỉ cần một đầu vong ác cũng đủ khiến hắn tiêu tan.

Nhưng mà bây giờ mọi chuyện đã hoàn toàn khác. Mười một năm tồn

tại dưới dạng hồn thể, được Cố Tinh Cực Đạo thạch sinh dưỡng, hắn đã
sớm không còn như xưa nữa.

Còn nhớ bên trong Đại Việt Tâm Linh huyền bí điển có viết:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.