MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2320

Một vài người càng không chút kiêng nể, lớn tiếng xôn xao.

Đối với những kẻ sinh ra đã là con nhà quyền quý, từ nhỏ sống trong

nhung lụa như bọn hắn, đương nhiên sẽ tự dưỡng cho mình một cái tính
cách gọi là tự đại hơn người. Một chút thiên tài bình thường hay người có
bối cảnh không thâm hậu, trước mặt bọn hắn cũng chỉ là không đáng nhắc
tới, huống chi là tầng lớp bần cùng xã hội như ăn mày.

Vậy mà ở nơi xa hoa cùng trang trọng bậc nhất đại lục thế này, lại tự

đâu đi vào một lão ăn xin dơ bẩn, bọn hắn khó chịu cũng là chuyện bình
thường.

- Đứng lại…

Nhìn thấy lão nhân một đường băng đi không có ý dừng lại, số người

bất mãn theo đó càng tăng thêm. Một tên tuấn kiệt bên cạnh Nguỵ Tôn thấy
vậy thì lạnh lùng quát lớn, di thân tới chắn ở đường đi.

- Lão ăn mày… ai cho ngươi đi vào đây?

Kiêu căng cực kỳ, hắn từ đầu tới cuối bày ra một bộ dáng bề trên, hất

cằm nhìn về phía lão nhân mà nói. Khí thế Sinh Thần cũng theo lời hắn mà
bộc phát ra, cực kỳ mạnh mẽ. Nếu đổi lại là người bình thường, chỉ sợ dưới
tầng khí thế ấy đã sớm ngã nhào.

Để cho mọi người ngoài ý muốn, lão nhân lại như chẳng chịu chút ảnh

hưởng gì từ hắn. Cước bộ khẽ dừng, ánh mắt của ông mong mỏi quét nhìn
tứ phương như tìm kiếm điều gì, một hồi sau thì loé lên tia mất mát, cúi nhẹ
đầu thở dài.

- Này lão già… ngươi bị điếc hay sao?

Bị lão nhân chẳng để ý tới, giọng điệu tên thanh niên kia thêm âm

trầm, uy hiếp ẩn hiện trong tròng mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.