MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2732

một mình đánh một đám à? Tốt nhất là chờ đợi ở đây, chờ bọn chúng tứ bại
câu thương, chúng ta liền ngư ông đắc lợi… Ai?

Vẫn đang còn thông não cho đồng đội của mình, tên chột mắt bỗng

nhiên như phát hiện ra điều gì, rùng mình quát lớn.

Chỉ thấy trên đầu bọn hắn, một cái hư ảnh bàn tay khổng lồ bỗng

nhiên cụ hoá, dưới ánh mặt trời chiếu phản xạ ra quang mang chói loá,
mang theo sức mạnh to lớn không gì cản nổi đập xuống, bốc lên cuồng
phong vũ bão.

Cả hai người mặc dù đều là cường giả, nhưng so với bàn tay vẫn là

yếu ớt không gì tả nổi. Mặc cho binh khí trong tay đều chém ra tuyệt chiêu
sống còn, cũng bị đánh cho tan tác, tên chột mắt là mục tiêu lớn nhất, thậm
chí còn không kịp kêu la, liền bị vỗ chết nổ tung thành mưa máu, tinh diện
thân phận bay vọt về phía đồng đội mình.

Tên còn lại bị một màn doạ cho kinh hồn bạt vía, vội vàng bắt đi tinh

diện, cắm đầu chạy trốn, trong đầu còn vang vang lên tiếng nói lạnh lùng:

- Ta mặc kệ bọn hắn sinh tử, nhưng không đồng nghĩa với việc mấy kẻ

mặt dày các ngươi có thể ngư ông đắc lợi. Lần sau còn thế nữa, chết.

Dứt lời, thanh âm im bặt. Không gian lặng lẽ tựa hồ chưa có chuyện gì

xảy đến vậy.

Bên trong dị không gian, Cẩu Thủ trông thấy một màn bên ngoài thì

trợn mắt ngoác mồm, hồi lâu mới tỏ ra vui mừng, nịnh hót nói:

- Chủ nhân… ngài đột phá rồi. Há há, chúc mừng chủ nhân, một tát

vừa rồi thật là soái, thật là thần võ…

Không sai, người trước mặt nó lúc này, không ai khác chính là chủ

nhân của nó, Hoàng Thiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.