MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2850

bằng nói hắn cần một cái giá mới, đủ lợi ích để hắn tiếp tục mạo hiểm tính
mạng của bản thân và người của mình.

Không nói thêm lời, nàng chỉ nhè nhẹ vặn vặn cổ tay có phần nhức

mỏi, sau đó đạp không mà biến mất khỏi nơi này. Để lại phía sau là Cẩu
Thủ với khuôn mặt bất mãn, hầm hừ điều gì trong cổ họng.

- Hừ!

Vốn là đang đứng nhìn Thanh Trúc rời đi, Hoàng Thiên bỗng nhiên

rên lên một tiếng lạnh lùng. Bàn tay duỗi ra, hào quang như chớp giật,
trong nháy mắt hoá thành một cái hư ảnh bao phủ bầu trời, vượt qua non
nửa chục dặm đập xuống đầu một cô gái.

Anh Thy vừa rồi lợi dụng lúc Hoàng Thiên nói chuyện với Thanh Trúc

mà thi triển ẩn thân rời đi, vừa mới chạy được năm dặm liền bị một vỗ này
đập cho nát hơn nửa thân người, máu tươi thê lương vương vãi ra núi rừng.
Hoàng Thiên cũng không có cố ý giết chết nàng ngay, mà bàn tay khé bóp,
đem nàng bắt ngược trở về, cười lạnh nói:

- Ta cho ngươi đi rồi sao?

Một màn, để cho Cẩu Thủ đang ngồi cắn hạt ở bên cười khẩy không

ngừng, nhìn Anh Thy như là kẻ ngốc vậy. Quả là nữ nhân mông to thì não
nhỏ, chủ nhân của nó là ai cơ chứ, lại có thể dễ dàng để nàng đào thoát,
không thấy bản hầu ở bên từ đầu tới cuối đều chẳng thèm phản ứng ngươi
bỏ chạy hay sao?

Anh Thy mới không quan tâm đầu chó nghĩ gì trong đầu, mà chỉ có

thể thê thảm nở ra một nụ cười miễn cưỡng, uỷ khuất mà nhìn Hoàng
Thiên, thoi thóp một hồi rồi mới lăn đùng ra chết.

Mãi cho đến hơn nửa ngày sau, nàng mới một lần nữa tái sinh trở về

nhờ quy tắc của tinh diện. Thay vào một bộ đầm mới, nàng tức giận dậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.