MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 451

- Ở đâu ra lắm chó con thế này? Chủ nhân, ngươi không phải đang làm

người giữ chó đấy chứ?

Thanh âm cao ngạo của Cẩu Thủ vang lên, nó ngạo nghễ đi tới, trên

vai khoác một miếng vải bố dày, trông cực kỳ dị hợm. Hoàng Thiên nhìn
Cẩu Thủ mà trợn mắt há mồm, con khỉ đầu chó này quả thực phá vỡ mọi
hiểu biết của hắn về yêu thú, thực sự quá bá đạo mà.

Không để ý tới thái độ của Hoàng Thiên, Cẩu Thủ tiến về phía ba con

tiểu cẩu. Nó vốn là khỉ con, kích thước cũng không lớn hơn Tiểu Hắc bao
nhiêu, thế nhưng do nó đứng thẳng người nên tạo cảm giác cao lớn hơn rất
nhiều. Dùng bàn tay khỉ non nớt định xoa đầu Tiểu Hắc, nó miệng cười toe
toét:

- Chó con rất ngoan…

Thế nhưng tay nó còn chưa đụng tới, đã thấy Tiểu Hắc bật mạnh lên,

dùng chi trước tát mạnh một cái vào mặt nó.

Bốp!

Âm thanh giòn giã vang lên, Tiểu Hắc mặc dù thân thể nhỏ nhắn,

nhưng dẫu sao cũng là tồn tại đặc thù, một trảo của nó dùng lực lượng cũng
đủ khiến Cẩu Thủ văng đi như đạn pháo. Cẩu Thủ miệng đang cười toe
toét, nào ngờ bị đánh bất ngờ như thế, lúc này mặt mày méo xệch, văng cả
nước dãi ra ngoài. Nó ui cha lăn lộn mấy vòng trên nền cỏ, miếng vải bố
trên vai cũng tung lên cuốn lấy cơ thể.

- Con bà nó, ngươi dám đánh bản hầu…

Cẩu Thủ chửi ầm lên, âm thanh bén nhọn.

Hoàng Thiên hai mắt trợn ngược, nhưng trông thấy bộ dạng thê thảm

của Cẩu Thủ, hắn không nhịn được mà cười phá lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.