MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 52

- Xem nào… a được rồi… từ nay ngươi sẽ có trách nhiệm trông coi

vườn dược thảo, mỗi ngày phải tưới nước, chăm sóc, không cho thú hoang
tới phá hoại. Từ chỗ này đi về hướng Tây khoảng mười dặm (4.4 km) dưới
chân núi là sẽ tới vườn dược thảo, ở đó có một đệ tử nữa, hắn sẽ chỉ dẫn
ngươi làm việc. Đây là ngưng khí quyết, cầm lấy mà tu luyện.

Hắc Vũ nói xong, hắn bực mình đem một cuốn sách cũ kỹ cùng với

một bộ quần áo ném về phía Hoàng Thiên.

Cúi xuống nhặt quần áo và sách lên, Hoàng Thiên xoay người bỏ đi,

hướng về phía tây. Đằng sau vang vọng lên tiếng lẩm bẩm của Hắc Vũ
“Một tên phế vật”.

Ngày đã về chiều, cái nắng yếu ớt của chiều tà chiếu thẳng vào mặt

một thiếu niên. Nó đi trên con đường đá gồ ghề, cũng như cuộc đời nó, đầy
những chông gai, thử thách. Tiến về phía trước, tìm kiếm một chút ánh
sáng soi đường, một tương lai mới. Nhưng có không? Khi mà phía trước là
chiều tà thiếu sức sống, là mặt trời đang cố gắng vùng vẫy khỏi quy luật
của của thiên địa, thời khắc lụi tàn.

OoO

Đi được một hồi lâu, rốt cục Hoàng Thiên nhìn thấy một vườn dược

thảo khá lớn, nói là một cánh đồng dược thảo thì đúng hơn. Cánh đồng này
nằm sát chân núi, bên cạnh một con suối, trồng cơ man là dược thảo, được
người ta lên thành từng luống dài song song nhau chạy xa tít tắp không
nhìn thấy cuối. Mùi hương hoa lan tỏa khắp không gian lại kết hợp cùng
chút ánh sáng mờ mịt của chiều tà khiến cho lòng người trầm xuống.

Đi thẳng đến cuối dãy, nó phát hiện ra một cái lều nhỏ nằm lấp sau

một mô đất. Bước vào trong phòng thì nhìn thấy, đây là một căn phòng cũ
kỹ, những bức tường đất đa phần đã bong tróc, diện tích khá hẹp, có hai
chiếc giường nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.