MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 54

- Nhưng không sao, xuống đây cũng tốt, ta có thể tự do làm việc,

không bị hắn quản lý nữa, à đúng rồi, ta tên Trác Mộc, còn ngươi?

Thiếu niên dường như rất vui, nói liên tiếp một tràng khiến Hoàng

Thiên không nói được câu nào.

- Hoàng Thiên.

Hai người tán chuyện suốt cả tối, dường như tên Trác Mộc này lâu

ngày không được nói chuyện, giờ có Hoàng Thiên rồi thì huyên thuyên cả
buổi. Hoàng Thiên cũng hiểu hơn phần nào công việc của mình, chủ yếu là
tưới nước, chăm sóc cho dược thảo, ngoài ra khi đến mùa thì thu hoạch và
phòng dã thú tới phá hoại.

Bên ngoài là bầu trời khuya tĩnh mịch, trong lều nhỏ, tiếng nói chuyện

nhỏ dần, ánh sáng của ngọn đèn dầu lập lòe rồi vụt tắt, hai đứa trẻ chìm sâu
vào giấc ngủ.

oOo

Sáng sớm ngày thứ hai, bầu trời vừa hửng sáng, Hoàng Thiên tỉnh

giấc, liền từ trên giường bò dậy, nhìn thấy Trác Mộc còn đang ngủ. Nó bèn
đi ra ngoài hít thở chút không khí trong lành của ban mai. Tiến lại chiếc vại
nước nhỏ, xúc miệng rửa mặt cho tỉnh táo, sẵn sàng cho một ngày làm việc
mới.

Một lát sau, Trác Mộc mắt nhắm mắt mở đi ra, miệng còn ngáp ngáp

mấy cái, dường như đang còn ngái ngủ, liếc thấy Hoàng Thiên nói:

- A! ngươi dậy sớm thế?

Hoàng Thiên chỉ nhìn hắn cười cười không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.