MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 77

“Hoàng Thiên ta đời này xin thề, sẽ có một ngày ta dẫm ngươi dưới

chân, trả lại nỗi nhục ngày hôm nay, ta sẽ giết tất cả các ngươi, gia đình các
ngươi, giết, giết hết”

Dưới những cú đá liên tục của Diệp Vọng, Hoàng Thiên đuối dần rồi

lịm người đi. Mấy tên đệ tử xung quanh thấy vậy thì vội nói:

- Diệp Vọng sư huynh, đừng đánh nữa, đánh nữa hắn chết thì phiền.

Diệp Vọng nghe thấy vậy thì dừng lại, mắng thêm mấy câu rồi xoay

người bỏ đi, hắn tuy là thiên tài ở ngoại môn, nhưng cũng không dám phạm
môn quy.

Hoàng Thiên nằm đó, phủ phục trên nền đất, khuôn mặt đầy máu. Cố

gắng lết thân mình trên nền đất, nhưng rồi từng trận đau đớn kịch liệt từ
khuôn mặt và ngực khiến nó không thể cử động, phía xa xa có bóng dáng ai
đó như Trác Mộc đang chạy tới, nó khẽ cười rồi ngất lịm đi.

oOo

Không biết sau bao lâu, Hoàng Thiên từ trong mơ màng tỉnh lại. Hiện

ra trước mắt nó là khuôn mặt đầy lo lắng của Trác Mộc:

- Ngươi tỉnh rồi, thế nào rồi? còn đau không? Là ai? Ai đánh ngươi ra

nông nỗi này?

Hoàng Thiên im lặng không trả lời, ánh mắt nhìn qua cửa sổ, ánh

chiều tà đỏ rực chiếu lên khuôn mặt nó. Khuôn mặt non nớt đầy những vết
bầm tím, thậm chí còn có vài vết rách đang rỉ máu. Nhưng người ta có thể
cảm nhận từ khuôn mặt ấy, ánh mắt ấy, một sự lạnh lùng đến khó tả.

- Cám ơn ngươi! Nhưng tự ta sẽ trả mối thù này, trả lại nỗi nhục của

ngày hôm đó. Bọn chúng… sẽ chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.