MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 873

Sáng sớm hôm sau, khi hắn tỉnh dậy thì thấy cả bọn đang nằm vật vã

trên giường, mùi rượu nồng nặc khắp phòng. Cũng chẳng nhớ được bọn
hắn về phòng bằng cách nào nữa.

Suy nghĩ một hồi, hắn chợt nhớ ra hôm nay có tiết học, vội vàng tát

cho mỗi tên một cái khiến chúng tỉnh khỏi giấc mộng đẹp. Sau một hồi vệ
sinh sửa soạn thì bá vai bá cổ nhau đi tới giảng đường.

Hàn Lâm thiên phú không nổi bật, nên đáng lẽ phải theo học tại lớp

bình thường mới đúng. Nhưng sau khi Anh Vũ trở về liền năn nỉ cùng
huyên thuyên không dứt, khiến Lâm Thanh Phong đành phải mặt dày sắp
xếp cho hắn được theo học lại lớp siêu cấp thiên tài.

Còn về Anh Vũ thì không cần phải nói, chưa kể tới lai lịch kinh khủng

của bản thân thì với linh căn của hắn hiện tại cũng quá đủ để được vào học
tại nơi này.

Thành ra ba huynh đệ bọn hắn lại được học chung cùng lớp, cùng

giảng đường.

Bên trong giảng đường, mọi thứ vẫn thế, tiến lại chiếc bàn gỗ quen

thuộc, tự dưng trong lòng Hoàng Thiên có chút nhoi nhói. Chính nơi này,
cách đây không lâu có người ôm hắn, có người nói sợ phải rời xa hắn, có
người nói muốn ở bên cạnh hắn.

Giờ đây mọi thứ đều tan biến, tựa như cơn gió thoáng qua, chỉ để lại

sự lạnh lẽo cô đơn trong tâm hồn. Hắn lặng người đi trong nỗi nhớ, mặc kệ
xung quanh là tiếng ồn ào náo nhiệt của đám học viên.

Hắn nghỉ học khá lâu, trong lớp cũng xuất hiện thêm nhiều gương mặt

lạ lẫm, có lẽ là những học viên thiên tài nhập học chậm. Không hiểu vì sao,
ánh mắt của mọi người xung quanh đều tập trung về phía hắn, nhỏ giọng
đàm luận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.