MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 126

Lý Huyền lại liếc Long Vi. Cô nàng tươi như hoa nở, kiều lệ vô cùng,

khiến Lý Huyền càng thêm hằn học bất bình. Cái loại đàn bà đạp trên nỗi
đau của người khác để xây dựng hạnh phúc cho bản thân, cứ đợi đấy!

Long Vi cao hứng dọn vào Ma Vân thư viện. Nghĩ sau này có thể ở cùng

một nơi với Tạ ca ca, hằng ngày được y rèn cặp truyền thụ võ công, hễ thắc
mắc là có thể chạy ngay đi hỏi y, mà nhất định y sẽ trả lời cặn kẽ, không thể
viện cớ gì chối từ thoái thác được nữa, Long Vi cảm thấy vô cùng sung
sướng.

Cuộc sống trong thư viện mới đẹp đẽ làm sao! Long Vi quả thực nôn

nóng muốn bắt đầu rồi.

Vì vậy, khi nhận ra nơi ở của mình chỉ là một tiểu viện khiêm tốn, cô

không hề phật ý. Tiểu viện đã nhỏ mà còn ngăn ra đến mấy phòng, cũng
chẳng sao... Phòng đã hẹp mà còn kê đến hai cái giường, cũng là chuyện
vặt... Ôi, lẽ nào cô phải ở chung với sinh đố khác? Đúng là đại nghịch bất
đạo mà! Có điều, vì Tạ ca ca, vì sư đạo tôn nghiêm, vì Trục Nhật Húc
Quang chu(16)... Thôi, điều kiện này cũng chẳng đến nỗi không thể chịu
đựng nổi cứ coi bạn cùng phòng như thị nữ là được.

Long Vi lấy lại vui vẻ, ngó nghiêng căn phòng nhỏ xíu. Ở đây sẽ đặt một

cái chén pha lê, ở kia sẽ gắn một cái đài gương... Nếu quét dọn sắp xếp đôi
chút, phòng ốc cũng là một nơi ở không đến nỗi nào.

Bấy giờ, bỗng có người đẩy cửa ra. Lý Huyền gằm đầu đi vào, mặt đeo

nụ cười quỷ quyệt, tay còn cầm theo một vật.

Long Vi thảng thốt nhìn thằng bé, không biết nó định làm gì. Vật trong

tay Lý Huyền có khả năng gây tò mò cao độ, khiến ánh mắt Long Vi vô tình
bị hút vào đó. Lý Huyền cầm... giấy vệ sinh.

- Giấy vệ sinh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.