MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 138

Lý Huyền thất kinh, không ngờ họ nói động thủ là động thủ ngay, chưa

kịp định thần đã bị Yên Nhiên đâm trúng vào ống tay áo. Lưỡi kiếm chỉ cần
chệch đi một chút là cánh tay Lý Huyền coi như tàn phế. Chuyện đã thế này
không thể không chạy, Lý Huyền quay đầu phóng tuốt ra khỏi Thái Lao.

Thôi gia tỳ muội hiên nhiên đã quen hợp kích, thấy Lý Huyền tẩu thoát,

ba cô cùng hô lên một tiếng, lập tức chuyển mình đuổi theo. Đại tỷ Ê Nhiên
khua kiếm, chiêu nào chiêu nấy đều nhắm chém vào hai chân Lý Huyền,
nhị muội và tam muội thì chạy kè hai cánh, như đôi bướm đùa bên đoá hoa,
tập trung cắt đường chạy của Lý Huyền.

Thấy trận thế đó. Lý Huyền ngâm ngầm kêu khổ. Ba chị em họ Thôi

hiển nhiên đã được bậc thầy chỉ điểm, thuật hợp kích này đôi phó với người
võ công cao cường còn thừa sức, nói gì đến một Lý Huyền mù tịt chuyện
đấm đá.

Cũng may Lý Huyền còn có tuyệt chiêu. Bị Ê Nhiên giơ chân móc ngã,

nó bèn lăn một vòng, lao luôn khỏi phòng ký túc. Nhưng rất mau chóng, ba
thanh bảo kiếm đã trò thẳng vào nó. Ê Nhiên cười nói:

- Chạy đi. chỉ cần ngươi có thể chạy thoát thì coi như ngươi thắng, được

không?

Ba thanh kiếm như ba lưỡi băng đá, làm không khí ba phía quanh Lý

Huyền như đông hết cả lại. Lý Huyền muốn chạy, nhưng chạy đi đâu được?
Nó cười khổ:

- Ba vị, rốt cục là có oán thù gì với Lý Huyền mà phải đuổi tận giết tuyệt

như vậy?

Ê Nhiên nói:

- Chẳng thù hằn gì hết, tý muội chúng ta nghe nói ngươi là sinh đồ xuất

sắc nhất của Ma Vân học viện khoá này. Vì ngươi mà cả Tuyết Ẩn thượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.