MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 172

đầu váng mắt hoa nên cũng không phát hiện ra Lý Huyền lởn vởn sau lung.

Lý Huyền vừa đi theo, vừa vò đầu bứt tai suy nghĩ xem làm sao chế ngự

được ba cô nàng này?

Họ không chỉ có võ công cao cường, còn có Linh Tê kiếm pháp tâm ý

tương thông, phải nói là tuyệt học trong các tuyệt học. Muốn khuất phục
bọn họ, cần phá bằng được Linh Tê kiếm pháp. Nhưng phá thế nào đây?

Lý Huyền nghĩ nát óc mà không dò ra manh mối. Dầu nó đa mưu túc kế

thật, nhưng nửa ngón võ cũng không thạo thì làm gì được? Nó có biết nhân
kiếm hợp nhất như Tạ Vân Thạch không? Có biết hàng yêu phục quái như
Quân Thiên Thương không? Không biết! Nó chỉ là tên lưu manh chẳng tinh
thông một môn gì, muốn phá Linh Tê kiếm pháp thực khó hơn lên trời.

Đột nhiên, một giọng thì thào vang lên bên tai nó: “Linh Tê kiếm có chỗ

sơ hở”.

Lý Huyền cả kinh, vội vàng ngó quanh ngó quất. Nó đang theo chị em

họ Thôi đi xuyên qua một vạt rừng đào, tiến về phía nhà bếp. Bốn bề lặng
ngắt như tờ, hoa đào tháng Năm vừa tàn, mầm xanh đang hé, cành lá đan
dày, tán xây rậm rạp, đâu có bóng người nào?

Lý Huyền bất giác sinh nghĩ, ai đã âm thầm giúp mình ấy nhỉ? Nhưng

chị em họ Thôi đang ở ngay phía trước, nó không dám lên tiếng hòi, đành
tập trung tinh thần nghe xem người nọ nói những gì.

Nó vừa định thân, giọng ban nãy lại vang lên: “Sơ hở không phải ở

chiêu số, mà ở trên kiếm”.

Trên kiếm à? Lý Huyền thấy mơ hồ, bèn đợi nghe tiếp, nhưng người nọ

không lên tiếng nữa, mà chị em họ Thôi lại đang đi xa dần rồi, Lý Huyền
đành cau mày, vắt óc tự nghĩ lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.