MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 185

Mặt Trịnh Bá Niên xám xịt lại. Lý Huyền nhìn từ đầu xuống chân gã,

cười hỏi:

- Bộ quần áo quý báu kia đâu? Sao không thấy mặc nữa?

Câu hỏi moi móc lại chuyện cũ đau thương của Trịnh Bá Niên. Gã

không nhẫn nhịn được, bèn gầm một tiếng, tuốt phắt kiếm ra. Kiếm quang
loa loá, trỏ thẳng vào Lý Huyền. Lý Huyền vẫn bất động, cười nói:

- Lục Bắc Đình chắc chắn sẽ không xuất chiêu với một người tay không

tấc sắc đâu.

Câu này có sức tác động thực ghê góm. Trịnh Bá Niên đã tức đến xanh

xám mặt mày, răng nghiến chặt, thân kiếm đen kịt rung bấn bật, nhưng cuối
cùng cũng không đâm xuống. Lý Huyền thấy rằng chọc cho Trịnh Bá Niên
tức đến thế vẫn là chưa đủ, bèn kháy thêm:

- Ngươi không cảm thấy bộ quần áo ngươi mặc hôm nay trông dễ coi

hơn nhiều ư? Vì sao lại cứ khăng khăng mặc bộ quần áo rách rưới kia? Là
vấn đề tính cách hay là thú chơi nghiệp dư?

Lưỡi kiếm đen kịt của Trịnh Bá Niên rít lên ong ong, gã gằn giọng:

- Rút, kiếm, ra!

Từ sau lung Lý Huyền vẳng lại một tiếng oanh vàng:

- Không phải hắn, chính tỷ muội chúng ta sẽ nếm thử Giang Hải kiếm

pháp của ngươi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.