MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 189

Thôi Phiên Nhiên thét vang, bỗng giật lui lại sau, hệt như một bóng hái

âu trong lớp lớp sóng dổi. Kiếm khí hung hãn tiêu tan, hai thanh Linh Tê
kiếm đã gác vào nhau. Trịnh Bá Niên đứng sững, nhất thời không dám tin
vào kết quả này. Phiên Nhiên mỉm cười nhìn gã. Lâu lắm, Trịnh Bá Niên
mới thở dài:

- Ta thua rồi!

Phiên Nhiên mỉm cười:

- Trịnh ca ca quả nhiên là rồng phượng trong loài người, hành sự quang

minh chính đại. Huynh đã nhận thua, không biết có thể chấp nhận một yêu
cầu của tiểu muội không?

Trịnh Bá Niên bảo:

- Ngươi nói xem!

Thôi Phiên Nhiên mỉm cười rất quyên rũ:

- Trịnh ca ca có thể tạm ngừng dùng kiếm trong một năm không?

Trịnh Bá Niên hất đầu, mắt rực lên, nhìn chằm chằm vào Thôi Phiên

Nhiên. Phiên Nhiên thở dài:

- Chẳng biết con cháu họ Trịnh có thể diện nữa không? So kiếm thua

người ta, còn mặt mũi nào tiếp tục dùng kiếm nữa?

Trịnh Bá Niên tím mặt lại, toàn thân run bắn lên, đột nhiên vung tay.

Thanh kiếm đen kịt ở hông gã bay vút lên, cắm phập xuống đất. Trịnh Bá
Niên sải bước đi ra, không ngoái đầu lại nữa.

Lý Huyền thở phào, thế mạnh lớn nhất của Trịnh Bá Niên chính là kiếm

pháp. Bây giờ thế mạnh ấy đã bị Phiên Nhiên cắt bỏ, Trịnh Bá Niên khác
nào rồng hổ bị nhố nanh nhố vuốt, không đáng sợ nữa. Mà tính gã vốn kiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.