MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 190

hãnh, nay thảm bại như thế, chắc chắn sẽ không khinh suất đi tìm người
khiêu chiến nữa.

Mình an toàn rôi.

Thôi Phiên Nhiên mỉm cười:

- Vậy muội cứ tạm giúp Trịnh ca ca giữ gìn thanh kiếm này vậy - Cô

nhổ kiếm lên, cười cười giắt vào thắt lưng, đoạn nhìn anh em họ Lư - Các
huynh có muốn đánh cuộc không?

Lư gia huynh đệ tất nhiên không nắm được bí mật của Linh Tê kiếm, tự

nhủ chưa chắc bản thân đủ sức ngăn chặn Giang Hải kiếm pháp của Trịnh
Bá Niên, huống hổ mỹ nhân là để nâng niu chiều chuộng, ai lại động gươm
động đao? Họ chậm rãi quạt, rồi cùng lắc đầu. Lư Trưỡng Hoán từ chối:

- Mỹ nhân gửi tặng dao vàng, Ta nên mang ngọc trà nàng làm ghi... Việc

ti thí thì thôi miễn đi. Nhưng nếu sư muội muốn tìm chúng ta để thưởng trà
ngắm hoa dưới trăng, đối ẩm một ngày, bọn tiểu sinh rất vui lòng phụng
bồi.

Bốn anh em cùng gật đầu, ngâm nga không dứt. Phiên Nhiên mỉm cười:

- Thế cùng được, có điều mong các huynh đáp ứng cho một chuyện.

Lư gia huynh đệ sớm đã sinh thiện cảm với Thôi gia tỷ muội, hai bên

đều là danh gia vọng tộc, môn đăng hộ đối, mà nam là công tỏ, nữ là giai
nhân, thực đẹp đôi vô cùng. Họ đã muốn tìm hiểu mấy cô bé từ lâu, hiềm
nỗi ba chị em họ Thôi cứ luôn vội vội vàng vàng, chẳng có cơ hội nào tiếp
xúc cả. Lúc này nghe Phiên Nhiên rào đón đưa đấy như vậy, ánh mắt bốn
người cùng bừng sáng.

Trường Hoán càng thêm lịch thiệp, cúi mình thật thấp, cung kính đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.