MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 200

nhưng chưa từng gặp ai cũng như chưa từng nghe kể về ai như cô bé này.
Để đánh giá, trong lòng nó chỉ nổi lên được một từ duy nhất: Hồng nhan!
Nếu còn từ nào khác để diễn tá, thì đó chính là: Hoạ thuỷ!

Cô bé này ngày sau hành tẩu giang hồ, nhất định là hồng nhan hoạ thuý,

đến đâu sẽ reo rắc tai ương đến đó, mà là thứ tai ương khiến trời long đất lở,
mây nát gió tan chứ không đơn giản.

Cổ nhân từng nói cơn thịnh nộ của thiên tử khiến trăm vạn thây phơi,

ngàn dặm máu cháy, còn cơn thịnh nộ của kẻ sĩ khiến máu loang năm bước,
thiên hạ chịu tang, theo Lý Huyền đều không thề đọ được với cơn giận của
mỹ nhân này. Nếu cô ta nôi giận, e rằng chính nó cũng tự nguyện cắt đầu
mình xuống.

Trông cô bé tinh khôi như tuyết, trong trắng như ngọc, không nhiễm bụi

trần, cao quý như thể sắp rời thế gian ô trọc mà đi. Ấn tượng vẽ sắc đẹp của
cô như dấu nung đỏ, ai đã nhìn thấy rồi thì sẽ mãi mãi ghi khắc trong tim,
không bao giờ quên được nữa. Cô lại thanh tao như thần tiên, khiến người
ta không dám gọn ý khinh mạn. Sự xuất hiện của cô là một cơn mưa tuyết
nhẹ nhàng, và là một tia sét, Lý Huyền cảm thấy mình muốn ngất lịm đi cho
rồi.

Lần này nó bị thương còn nặng hon ban nãy.

Trong Thái Thần viện bỗng nổi lên một tràng ngân nga khe khẽ, minh

chúng cho tinh thần bắt đầu bất ổn của anh em họ Lư.

Chỉ thấy bọn họ phe phẩy quạt, ánh mắt đờ đẫn, miệng lẩm bà lấm bấm,

chân rục rịch muốn bước, mà không thốt được một câu nào ra hồn. Phong
Thường Thanh thì chảy nước dãi ròng ròng. Ngay cả ông cụ non như Trịnh
Bá Niên cũng cầm lòng không đậu, phải lén đưa mắt nhìn cô bé mới.

Cô bé chậm rãi tiến tới, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng, bọn nam

sinh đồ chỉ hận mình không thể hoá thành mặt đất để hưởng thụ vinh hạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.