MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 231

Tô Do Liên khoanh đôi tay nõn nà trước ngực, mắt khép hờ, cả người

toát lên vẻ nhu hòa khôn tả. Cô dịu dàng nói:

Ở quê nhà thiếp, thiếu nữ mà để người ta nắm tay là coi như đã nhận lời

cầu hôn rồi. Sau đó, tân lang sẽ phải vượt qua bảy bài thử thách mới được
quỳ xuống trước mặt tân nương, dâng tặng nàng vòng hoa se tơ kết tóc. Từ
đó hai người sẽ bầu bạn với nhau, đời đời kiếp kiếp không chia lìa nữa -
Đôi mắt long lanh dõi vào mặt Lý Huyền - Bảy bài thử thách càng gian nan,
càng chứng tỏ tấm lòng son sắt của chàng trai đối với cô gái. Lang quân của
thiếp nhất định phải là một đấng anh hùng cái thế, phải có khả năng hàng
long phục phượng, phải có quyền phép xuống đất lên trời. Đó là nguyên
nhân thiếp mang chàng ra đây.

Lý Huyền thấy lòng nổi lên một linh cảm rùng rợn. Tô Do Liên trỏ ngón

tay xuống cái đầm dưới đáy vực:

Nghe nói nơi đây có nuôi một con rồng độc, lang quân của thiếp nhất

định phải có gan nhảy xuống đầm, hàng phục được con rồng đó.

Lý Huyền muốn ngất lịm đi.

Trời đất ơi! Cô ta muốn mình nhảy xuống đầm rồng. Mới đứng trên

miệng vực ngó nhìn, Lý Huyền đã đủ thấm thía sự thù địch kinh người của
bóng đen nằm lẩn dưới đáy. Giờ còn bắt nó nhảy xuông? Hàng phục độc
long? Nó chi còn nước chết thẳng cẳng. Lý Huyền gào lên:

Không, ta không làm đâu!

Tô Do Liên lặng lẽ nhìn nó, đôi mắt đẹp tuyệt vời lộ vẻ thất vọng khôn

tả, thế giới bỗng như tăm tối hẳn đi. Lòng nhoi nhói đau, Lý Huyền xấu hổ
gãi đầu, luống cuống biện bạch:

Không phải ta không nhận lời, chỉ là...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.