MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 256

Xứng! Quá xứng! - Lý Huyền gào.

Tô Do Liên hỏi:

Thiếp đẹp không?

Lý Huyền chẳng buồn nghĩ ngợi, lại gào to hơn để đáp:

Đẹp! Quá đẹp!

Tô Do Liên nhoẻn cười, hỏi:

Vậy thiếp có xứng để chàng xả thân không?

Lý Huyền thét:

Xứng! Quá xứng!

Những lời ấy đi thẳng ra miệng chứ chẳng qua tâm trí Lý Huyền. Có lẽ

tại gió mạnh đã thổi sạch suy tưởng trong đầu, cũng có thể bởi mỹ nhân
đang trong vòng tay, ai còn minh mẫn suy ngẫm cho được?

Nói chung, đầu óc Lý Huyền đã được tẩy rửa cho tươi mới. Trong tiềm

thức, nó mang máng cảm thấy nhất định mình sẽ vượt qua cả bảy thử thách,
bất luận thế nào cũng không rút lui. Tô Do Liên hơi tựa vào Lý Huyền,
khiên nó phải nhìn xuông cô bé. Bốn mắt giao nhau, cùng sáng lên rạng rỡ,
và hai trái tim cùng chan chứa nhu tình.

Trên trời cao tách lìa hẳn nhân gian, có sự thư thái chỉ đôi người mới

biết.

Trái tim Lý Huyền rạo rực trước cảnh sắc mỹ lệ xung quanh,

cảnh sắc nó chưa bao giờ tưởng nổi suốt thời kỳ lưu lạc giang hồ. Ha ha,

Tạ Vân Thạch thì đã bằng ai? Trục Nhật Húc Quang thì đã là gì? Có sánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.