MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 266

Ế, lão già! Ông làm cái trò gì vậy?

Giọng Tử Cực lão nhân thong thà vang lên bên tai nó:

Tim sơ hở của cảnh luân hồi mới đi, tìm thấy thì sẽ được ra, bằng không

cứ ở lại đây mà chết. Ba sơ hở lần trước ngươi nhắc nhở ta đã sửa chữa rồi:
một là không còn ánh sáng nữa, hai là ngươi sẽ cảm thấy đói khát, ba là
nhận thức về thời gian trở nên mơ hồ. Tóm lại, đây là một không gian luân
hồi hoàn hảo, nhưng ta vẫn cố ý để chừa một sơ hở. Tìm ra, ngươi mới
thoát thân được.

Lần này nói xong, giọng lão tắt lịm hoàn toàn.

Tìm... tìm bằng cách nào? Lý Huyền vò đầu bứt tóc. Gặp phải một sư

phụ tai quái vô lý quá là bất hạnh của đời người. Rốt cục Tử Cực lão nhân
định dạy học hay ngược đãi nó đây?

Vừa cám cảnh cho số phận gian truân của mình, Lý Huyền vừa bắt đầu

công cuộc tìm kiếm. Nó biết, Tử Cực lão nhân hoàn toàn nghiêm túc. Nếu
không thể tìm được sơ hở của địa thất, có khả năng nó sẽ không bước ra
khỏi đây được thật. Với lại ngẫm cho kỹ, bài tập này cũng tương tự một trò
chơi. Sách thì đã đọc mười mấy ngày trời, vô vị lắm rồi, nay coi như có dịp
vận động cho giãn gân cốt. vô vị nhất là Lý Huyền lại phát hiện thêm một
mảnh giấy nhắn trong đống sách: "Người hoàn hảo ơi, có thế ban bố chút
vinh quang của anh cho em không?"

Khỉ gió, rốt cuộc Tô Do Liên đang làm cái trò gì vậy? Không chỉ đẩy

lang quân vào bao thử thách thập tử nhất sinh mà còn viết những bức thư
tình rùng mình đọc phát buồn nôn. Chẳng lẽ chưa qua ngưỡng cửa vu quy,
cô ta đã muốn mưu sát trượng phu cúa mình rồi ư?

Một lần... hai lần... ba lần... mười lần... một trăm lần... Lý Huyền chóng

hết cả mặt, đói đến nỗi đa bụng dính da lưng, vẫn không tìm thấy một chút
sơ hở nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.