MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 268

được. Một sự việc rành rành như thế mà ngươi không suy luận nổi, coi như
thi trượt chứ gì nữa!

Nghe vậy, Lý Huyền nguôi giận ngay, gãi đầu cười hềnh hệch. Quả thực,

nếu mình biết đường phân tích kỹ càng lời thầy nói, chưa chừng đã được
giải thoát sớm hơn. Nó bỗng hỏi:

Lão già, ông có biết nguyên nhân thực sự khiến tôi ra muộn thế này

không?

Tử Cực lâo nhân nhìn nó. Mắt Lý Huyền lấp lánh:

Vì tôi không biến thái như ông!

Bùng một tiếng, ba mươi sáu vòng luân hồi hiển hiện, đẩy bắn Lý

Huyền ra ngoài. Ba trăm sáu mươi quyển sách đổ sập lên người nó, cùng nó
lăn lông lốc xuống núi. Nhưng cú ngã nặng nề này cũng không đè bẹp được
tiếng cười khoái chí của Lý Huyền.

Tử Cực lão nhân chưa nhập định vội, lão nhìn trùng trùng luân hồi rộn

ràng, nhìn những tia sáng ngang dọc đan xen, bỗng bật cười:

Thằng nhóc con, lại phát hiện ra thứ sơ hở mà ta không ngờ tới!

Trạng thái hưng phấn của Lý Huyền chẳng kéo dài được lâu. Một bóng

đen bỗng dưng từ trên cao sa xuống, xô nó bẹp dí. Lý Huyền chưa hết bàng
hoàng, đã nghe tiếng chim lánh lót bên tai, thì ra là Phượng Đầu thứu. Nó
kêu lên:

Sách chả đã nói, các ngươi ãn no thì sẽ về ổ ngủ, đợi ngày thay lông ư?

Ta vừa thấy ngươi làm thịt một con báo, không về kễnh còn chạy tới đây
làm gì? Nguơi có phải học trò của Ma Vân thư viện đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.