MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 279

Lý Huyền vội lắc đầu, sắc mặt tái nhợt. Biến thành chó? vẫy đuôi? Gặp

người thì thè lưỡi? Chạy một lúc trông thấy có thứ gì mới liền hếch chân tè
vào để khắp nơi nhiễm mùi của mình? Ọe... thực là một viễn cảnh khủng
khiếp. Ý nghĩ khiến cho dũng khí sinh tồn của Lý Huyền đều tiêu tan cả,
chi bằng chạy nhanh đến chỗ Tử Cực lão nhân, đảo chuyển luân hồi.

Long Vi tỏ ra quan tâm:

Được rồi, ngươi không muốn thử thì thôi. Ta xưa nay là người rấi khoan

dung đại lượng mà. Hãy nhớ, từ giờ trở đi ngươi là người của ta. Bây giờ ta
sẽ thu lãi tháng thứ nhất.

Lý Huyền gục đầu nhận lệnh. Tiền ơi, tiền đè chết người ơi! Long Vi

cười nói:

Thực ra đơn giản lắm. Ngươi đừng sợ. Chỉ là ba việc hơi mất sức thôi.

Việc thứ nhất, ngươi xuống núi giúp ta lấy vài thứ về đây.

Đơn... đơn giản thế à?

Không thích đơn giản? Vậy phức tạp nhé?

o O o

Lý Huyền uể oải ngồi dưới chân núi Chung Nam, ngẫm lại cuộc đời âm

u ảm đạm không có lấy một tia sáng tương lai của mình. Nó hận!

Tiếng vó ngựa lộp bộp, một đội lái thương phi qua truớc mặt Lý Huyền.

Chắc là hàng hóa vận chuyển đến Con Đường Tơ Lụa đây. Chất đầy năm xe
to. Nếu đánh cướp năm xe này, liệu có đủ mười vạn lượng vàng trả cho
Long Vi không?

Lý Huyền lắc đầu thật mạnh. Không được! Xấu tốt gì ta cũng là đại sư

huynh của Ma Vân thư viện, đâu thể giở những mánh khóe gian hiểm đê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.