MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 281

Lý Huyền đứng sững. Nhiều... nhiều quá thể! Long Vi chẳng đã nói chỉ

lấy "vài thứ" thôi ư? Đây không phải vài thứ, mà là hàng ngàn hàng vạn
thứ. Còn phải cõng lên núi cao nhường kia! Trời đất ơi, cho dù Lý Huyền
mọc tám cánh tay cũng phải bê vác suốt tám ngày liền mới hết.

Nó sắp lây thói mau nước mắt cúa Long Vi rồi.

Chỉ dựa vào sức mình thì không tài nào vận chuyển hết được, Lý Huyền

suy nghĩ rất lung, mãi không ra cách nào, đành đi lên hậu sơn.

Hậu sơn Chung Nam là một vùng rất rộng. Vách núi mà Lý Huyền ngã

xuống lần trước tên là Hồng Nguyệt nhai, bởi vì vách lượn hình vành trăng,
mọc đầy hoa lăng tiêu, đầu xuân hoa nở trông y hệt một mảnh trăng cong
màu hồng.

Vách núi bên đối diện là nơi ở của Phượng Đầu thứu, gọi là Thiên

Phong nhai. Gió từ đằng tây thổi tới Chung Nam sơn sẽ quạt vào vách núi
đó. Trên vách chi chít những hang động lớn nhỏ, có hang xuyên suốt qua
núi, nhìn thấu sang cả bên kia. Gió xoáy gào rít thi thoảng phát ra nhũng âm
thanh lạ lùng, vì thế vách núi ấy còn tên khác là Huyền Âm bích. Huyền
Âm bích là một mặt của ngọn Thiên Tú. Ngọn núi này vươn lên sừng sững
giữa đất trời, địa hình cheo leo hiểm trở, không người sinh sống, chỉ thần
tiên mới cưỡi mây bay qua được, làm nảy sinh vô số thần thoại truyền
thuyết.

Nơi Lý Huyền đang đến, là Hồng Nguyệt nhai.

Trong lúc vô kế khả thi, nó sực nhớ tới Phượng Đầu thứu, phải nhờ con

chim khuân vác giúp mới xong. Nó biết rõ chuyến này đến nhờ cậy, nhất
định sẽ bị con chim làm mình làm mẩy, nhưng cũng đành giơ đầu chịu đựng
mà thôi.

Quả nhiên, Lý Huyền chầu chực suốt năm canh giờ trong hang, Phượng

Đầu thứu mới bằng lòng chở nó bay xuống núi. Lúc này con chim nghe đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.