MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 282

no một bụng truyện, khóc đã chán chê, bèn quyết định bảo Lý Huyền đặt
cho mình một cái tên văn vẻ mỹ miều. Mất đứt một canh giờ, sau khi gạt bỏ
hàng ngàn phương án, con chim mới gật đẩu ưng thuận với tên Dao Nhi,
một cái tên thích hợp như đo ni đóng giày.

Lý Huyền cũng khóc cạn cả nước mắt. Nhưng nó vẫn mừng, vì nhờ

được Dao Nhi là nhẹ nhàng nhiều rồi. Con chim làm việc thoăn thoắt, chỉ
vẫy động đôi cánh là hàng vạn dòng khí xanh nhạt từ trên núi Chung Nam
chảy xuống, nâng hết đống hàng hóa lên lắc lư bay theo sau nó về hậu sơn,
đưa đến Vạn Hoa bình.

Vạn Hoa bình là một thâm cốc bằng phẳng, phủ kín hoa tươi. Bốn bề là

núi cao, cảnh sắc tươi đẹp, khói sương mịt mù, thi thoảng một hai con hạc
bay qua làm khí xanh lãng đãng loãng đi trong thoáng chốc. Dây leo đu đưa
trải kín từ đỉnh núi xuống tận đường viền của Vạn Hoa bình, thân to mà dài,
lại mọc thẳng, bao quanh muôn hoa như một tấm rèm trời. Nơi đây hoa
luôn nở rộ, bốn mùa ngời ngời sắc xuân.

Vạn Hoa bình chính là nơi Long Vi yêu cầu Lý Huyền đưa hàng hóa

đến.

Lý Huyền kể cũng là người đi nhiều hiểu rộng, vậy mà lần đầu tiên gặp

được cảnh sắc lạ lùng này cũng phải tâm tắc ngợi khen. Dao Nhi thì tỏ ra
không thích Vạn Hoa bình, bởi dây leo cứ vướng vào cánh làm nó suýt ngã
xuống đáy cốc. Nó vùng vằng trút hết hàng hóa rồi quầy quả trở lại Thiên
Phong nhai đánh một giấc, vừa bay đi vừa lèm bèm bảo mấy câu truyện vớ
vẩn cùa Lý Huyền làm nó nhỡ cả việc tu luyện.

Thế đứa nào cứ lôi kéo mình bảo kể cái này, rồi kể cái kia? Lý Huyền

hằm hằm nghĩ. Lần sau thì đừng hòng! Đánh chết cũng không kể. Lấy
Nguyên tôn ra uy hiếp cũng không kể luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.