MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 280

tiện như vậy.

Nó lại ấm ức thở dài sườn sượt, vì sao nó không có một người cha vô

địch thiên hạ? Không có một người mẹ phú khả địch quốc? Nhưng cha mẹ
mình là ai còn chẳng biết, nói gì đến giỏi với cả giàu?

Đội lái buôn đi qua rồi, đột nhiên quay trở lại. Người dẫn đầu là một

người Hồ mắt xanh, giở tiếng Trung Quốc lơ lớ hỏi Lý Huyền:

Đây là núi Chung Nam phải không?

Lý Huyền không muốn nhiểu lời, chỉ chống má gật đầu. Người Hồ trỏ

tay lên núi:

Kia là Ma vân thư viện phải không?

Lý Huyền lại gật đầu. Người Hồ thở phào nhẹ nhõm:

Ngươi là Lý Huyền à?

Hắn ta biết tên mình. Lý Huyền kinh ngạc quá đỗi, máy móc gật đầu.

Người Hồ mắt xanh mỉm cười, ngoái lại hô:

Tìm được liên lạc rồi. Dỡ hàng hóa mau!

Bọn người theo sau nhất tề dạ ran, bắt đầu bốc hàng trên năm xe xuống,

chỉ nháy mắt đã bày đầy ắp chân núi. Lý Huyền trợn mắt:

Các ngươi làm gì thế?

Người Hồ mắt xanh mỉm cười cúi mình:

Đây là những món mà Vi nhi tiểu thư dặn đưa lên Chung Nam. Phiền

ngươi vậy!

Nói đoạn, đám người Hồ cùng huýt gió, thúc ngựa lao vút đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.