MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 286

trộn hài hòa với những sắc màu tươi tán, khiến không gian ngập tràn sống
động.

Lý Huyền tiến vào sơn cốc. Mới đi được vài bước, nó đã thấy kinh ngạc.

Bởi vì cây cối, hoa lá ở đây đều là dị chủng mang từ xứ khác về, hầu như
loài nào trông cũng lạ mắt. Người gieo trồng thảm thực vật này xem chừng
rất chuộng cảnh sơn thủy hữu tình. Cây cối hoa lá cùng tôn nhau lên, tạo ra
bầu không khí thanh thản trong lành, khiến ai đi qua cũng thấy lòng ngập
tràn khoan khoái.

Lý Huyền phấn chấn tinh thần, cho rằng chuyến đi cũng bõ công, không

đến nỗi phải coi là khổ sai.

Có tiếng chim kêu êm dịu vẳng tới, rồi từ bụi hoa rậm rạp bay ra một

con vẹt trắng, giống Dao Nhi ở chỗ giữa trán cũng mọc một búp lông
phượng. Con vẹt toàn thân như phủ tuyết, đuôi dài thướt tha, cất cánh bay
mà uyển chuyển tựa múa. Đến gần Lý Huyền, nó duyên dáng đáp xuống
một cành cây chĩa ngang, rỉa rỉa chiếc đuôi dài của mình:

- Ẩn cư trong núi với hoa, bỗng đâu khách ở phương xa lại tìm.

Vẹt mà thạo văn chương, biết ngâm nga thơ thẩn cơ à? Phải chăng mỗi

con chim đều sở hữu một tài năng độc đáo, mục đích là khiến loài người bất
ngờ kinh ngạc? Lý Huyền cười đáp:

- Ta đến đây là có ý mời chủ nhân nhà ngươi lại Vạn Hoa bình ở Chung

Nam sơn một chuyến.

Con vẹt trắng lắc lắc đầu, giọng cầu kỳ:

- Chủ nhân không xuống núi đâu, tiếc cho khách đến mong cầu uổng

công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.