MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 308

Lý Huyền ngấm ngầm nuôi dưỡng sát khí. Đây là phong thái của cao

thủ. Sát khí chưa hình thành, nó tuyệt đối không mở miệng.

Cốc cốc một thôi một hồi, đầu lâu trên tấm thân nọ từ từ ngoảnh vào,

các hốc đen két đầy đất nặn ra một điệu cười. Từ cái hốc to nhất vang lên
một giọng nói khản đặc:

- Quý khách, ăn cơm thôi!

Quý khách? Ăn cơm?

Lý Huyền quên bẵng cả chuyện sát khí, vội hạ ánh mắt xuống thì thấy

bên tay buông của hắn có cầm chiếc bát sắt, trong bát chất một số thứ, hơi
nống bốc nghi ngút. Nhận ra vẻ chăm chú của Lý Huyền, cương thi thôi gõ
cửa, lề mề nhấc đôi bàn chân mục nát di chuyển vào phòng, chậm rãi đặt
bát xuống giữa nhà, rồi tự mình cũng ngồi xuống. Hắn thò tay vào bát, nhặt
một tảng thịt đưa tới sát mặt Lý Huyền:

- Quý khách, ăn đi!

Tảng thịt vẫn còn co giật, bên trên nhớp nháp máu. Hình như là một con

vật nhỏ, không rõ con gì, chỉ biết nó bị lột da sống, nội tạng và máu thịt bầy
nhầy trộn lẫn, nấu chưa chín, đưa tới trước mặt Lý Huyền mà còn kêu rin rít
liên miên, trông thực là kinh khủng. Lý Huyền thét to:

- Bẩn thế này, làm sao mà ăn được!

Cương thi dềnh dàng nhìn xuống tảng thịt trong tay:

- Bẩn ư...

Hắn thu hai tay về. Lý Huyền thở phào nhẹ nhõm. Cương thi đưa tảng

thịt tới mồm như thể định ăn. Lý Huyền lợm giọng, toan ngoảnh đầu đi chỗ
khác, chợt thấy cương thi thè lưỡi liếm láp lung tung trên tảng thịt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.