MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 331

Lý Huyền cụp tay đếm, rồi nhớ ra. Từ hôm nó đón Dung Tiểu Ý về Vạn

Hoa bình, tính tới nay cũng đã xấp xỉ ba ngày. Cái hẹn ba ngày đã tới, có lẽ
nó nên đi hỏi xem làm cách nào mới xóa bỏ được Tiểu Cẩu Uông Uông trên
người mình.

Cũng may lúc này là hoàng hôn. Lý Huyền ẩn trong bống cây, không ai

trông thấy nó. Trời đã sâm sẩm tối, quanh Vạn Hoa bình váng tanh vắng
ngắt. Lý Huyền đến tận chỗ đài hoa mà không ai hay biết.

Mọi phiền não của nó lập tức tiêu tan, bởi cảnh tượng trông thấy tuyệt

vời đến nỗi muôn đời nó cũng không hình dung nổi.

Vạn Hoa bình mọc chi chít hoa, điều đó không có gì là lạ. Lạ là những

hoa này to gấp ba bình thường, tưng bừng nở rộ, thân vươn thật dài, thò ra
khỏi đám dây leo, vươn lên kết thành một đài cao. Lá xanh cành nâu hoa đỏ
nhụy tím tạo thành một cầu thang chừng mười trượng, nối từ Vạn Hoa bình
lên tận đài. Đài cao ấy không tiếp xúc với cả đất lẫn trời, lặng lẽ ở ngoài
khói bụi trần gian.

Vừa sửng sốt vừa tán thưởng, Lý Huyền đưa mắt nhìn quanh. Bốn bề

thinh lặng không một bóng người, Chẳng thấy Tiểu Ý và Long Vi đâu cả.

Lý Huyền ngấm ngầm kinh ngạc, chậm rãi theo bậc thang tiến lên đài.

Mỗi bước đi, tầm nhìn của nó lại cao hơn một nấc, chỉ chốc lát đã thoát ra
khỏi vùng bao phủ của dây leo. Không gian càng thêm mênh mông, xa xôi
dàn trải, tựa hồ cả đất trời này chỉ có mình Lý Huyền đứng giữa hư vô, sắp
cưỡi gió mà tiến.

Thằng nhóc sảng khoái trong lòng, suýt nữa buột miệng ngân nga bài

hát “Đời người cố một tri kỷ”. Nó lên tới đài cao, lòng rất thích thú, thấy
chính giữa đài đặt một chiếc chõng nhỏ, trên bày một bầu rượu và hai cái
chén. Bên chõng có chiếc thảm ngồi kết bằng cành hoa, trông êm đềm mời
mọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.