MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 354

- Đau... đau quá! Ôi mẹ ơi! Thật là vô nhân đạo, đẩy sách ra đầu chiến

tuyến, bắt một cuốn sách thông thái làm những việc hạ tiện. Ta phải được ở
trên những án thư bằng gỗ vàng tâm, bàn chuyện đại sự, trong màn trướng
mà tính mưu ngoài ngàn dặm. Trời ơi! Đúng là văn hóa suy đồi! Ngồi xổm
vào lễ giáo!

Tinh quang lóe lên, phóng tới công kích mười mấy đợt liền. Lý Huyền

giơ sách liên tục đón đỡ, đốm sáng hung hãn đến đâu cũng không sao xuyên
thấu ruột sách dày cộp. Vừa làm cố vấn vừa làm vệ sĩ, cuốn sách quả thực
rất hữu dụng. Điều khó chịu duy nhất là tiếng tố khổ kinh thiên động địa
của nó:

- Ôi cái mông ngay ngắn nhẵn nhụi của ta! Ôi sống lưng thẳng thắn đĩnh

đạc của ta! Ôi khuôn mặt xăm đầy hoa văn tinh xảo của ta! Lý Huyền,
ngươi đừng đối xử với ta như thế! Ngươi nên tôn kính ta, nên tận dụng ta
như tận dụng một nhà hiền triết!

Lý Huyền sốt ruột nạt:

- Không muốn bị đâm nữa chứ gì? Vậy nói mau! Phải làm thế nào mới

đánh bại được cái tên đen thùi lùi kia?

Bìa sách cau có:

- Ta đã nói rồi, chỗ mạnh nhất thường cũng là chỗ yếu nhất!

Lý Huyền bực mình:

- Ta cũng đã nói rồi, đấy chỉ là một câu vứt đi! Ngươi không thể mách

nước rõ ràng hơn ư?

Bìa sách càng nhăn nhó:

- Lẽ nào ngươi không hiểu một chân lý?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.