MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 359

Quan trọng nhất là, nhiều mắt như vậy, Lý Huyền nên thi triển Đối Nhãn

thần công với con mắt nào đây? Quyển sách cũng phải than thở:

- Toi rồi!

Bóng đen dấn tới một bước.

Lý Huyền và Long Vi sợ hãi nám tay nhau, không biết nương tựa vào

đâu.

Bóng đen dấn tiếp bước nữa.

Khoảng cách giữa hai bên chưa đầy một trượng. Một trượng là cự ly tấn

công lý tưởng của các cao thủ. Nhưng hiển nhiên bóng đen không coi Lý
Huyền và Long Vi vào đâu, nên lại tiến thêm một bước.

Bỗng nhiên, một giọng nói bình thản vọng xuống:

- Tiến thêm một bước nữa, là chết!

Bóng đen ngẩng đầu, lóa mắt vì ánh trăng thanh lạnh. Hắn đâm nghi

hoặc, trăng gì mà chói thế? Không ánh trăng nào rực rỡ như vậy được, đó
phải là người.

Người ấy đang đứng lơ lửng trên cao, tấm mình trong ánh trăng, trăng

và người như tan chảy vào nhau. Người là ánh trăng, ánh trăng cũng chính
là người. Nguyệt quang khắp trời không phải do chị Hằng tỏa ra nữa, mà
đều bắt nguồn từ thân hình y.

Cũng như ánh trăng, vẻ thanh thản ngời ngời của y rọi chiếu xuống cỏ

hoa âm u. Bởi vậy núi non thôi tịch mịch, sát khí thôi sắc bén.

Đôi mắt y thì rực rỡ hơn hết thảy. Vừa nhìn thấy chúng, bóng đen bỗng

ỉu xìu, vì công phu nhãn thuật ba mươi sáu năm tu luyện của hắn không
địch nổi đôi mắt ấy, một đôi mắt bình thản, xuyên qua bao tuế nguyệt chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.