MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 357

Lũ lượt những điều rác rưởi nhất tề dốc xuống, đổ đầy trong đầu bóng

đen, những cảm giác ghê tởm ùn ùn tấn công hấn, mài mòn chí khí chiến
đấu, thậm chí khiến hắn manh mún ý tưởng tháo chạy.

Tháo chạy? Nếu hân dám chạy, nhất định sẽ chết!

Càng ngẫm nghĩ về thủ đoạn của Lý Huyền, bóng đen càng toát mồ hôi,

nhưng không sao kiểm soát được ánh mắt của mình nữa, nhất là ánh mắt đó
đang chứa đựng đạo pháp của toàn bộ con người hắn. Bóng đen bắt đầu lo
lắng.

Đúng lúc ấy, “cốp” một tiếng, hắn bị nện cho ngã ngất. Thứ nện hắn

chính là quyển sách trên tay Lý Huyền. Thậm chí hắn không hay biết Lý
Huyền áp sát mình tự lúc nào.

Đối Nhãn thần công thật đáng sợ làm sao!

Nhưng có khi đây cũng là một sự giải thoát!

Lý Huyền thở phào nhẹ nhõm, ngồi phệt xuống đất. Cuốn sách rít lên xé

ruột dưới mông nó:

- Ngươi không thể đối xử với ta như thế! Ngươi không thể lăng nhục ta

đến mức này! Làm sao ngươi có thể ngồi lên một bậc trí giả? Ọe, trời ơi!
Mông ngươi ngồi trên mặt ta. Khuôn mặt xăm trổ hoa văn tươi đẹp! Ta mới
trang điểm xong...

Lý Huyền chẳng buồn nghe, yếu ớt cười bảo Long Vi:

- Cuối cùng cũng giải quyết được tên này.

Đối Nhãn thần công tuy âm hiểm, lưu manh và chứa đựng uy thế vô tận,

nhưng cũng bòn rút cao độ sức lực của người sử dụng. Thì thử nghĩ xem,
bảo bất kỳ ai trừng mắt nhìn thứ gì đó đến nửa ngày trời, lại còn gắng dồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.