MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 93

là phải bỏ cuộc rồi. Chung Nam sơn là núi đá, đừng nói Lý Huyền, mà ngay
cả Tạ Vân Thạch cũng khó lòng dùng sức suông để đào được địa đạo dẫn ra
ngoài.

Song có lẽ trời xanh chẳng phụ lòng người, nên cuối cùng cũng hé cho

Lý Huyền một cơ hội.

Cơ hội ấy, chính là nhà bếp.

Ma Vân thư viện không dùng thịt thà rau củ, từ trên xuống dưới chỉ ăn

bùn mây, tuy vậy thứ thực phẩm theo truyền thuyết là dành cho thần tiên
này cũng vẫn cần đến nước. Muốn chế biến bùn mây thành các mùi vị, hình
dáng, màu sắc khác nhau mà thiếu nước thì không xong. Nước dùng cho
bùn mây được yêu cầu cực kỳ nghiêm ngặt, phải là nước suối Lộc Sinh trên
núi Oa Phong gần đây mới có thể giữ cho bùn mây dẻo mềm, không xơ,
không bã.

Vì vậy mỗi sáng tinh mơ, vào lúc sương mù còn chưa tan hết, đầu bếp

của Ma vân thư viện đã quẩy hai cái thùng lớn, mở cửa đi đến núi Lộc Sinh
lấy nước. Phải thừa nhận Ma Vân thư viện đúng là thiên hạ đệ nhất thư
viện, ngay đầu bếp cũng võ công cao cường, thùng to dễ đến trăm cân quẩy
lên vai mà anh ta vẫn đi dẻo dai như bay, vượt núi băng đèo, chưa đến nửa
canh giờ đã đổ đầy cái ang nước khổng lồ trong nhà bếp.

Đây chính là cơ hội tốt nhất cho Lý Huyền trốn thoát, chỉ cần náu trong

thùng nước để A Trường nấu bếp quẩy ra khỏi thư viện là được. Ra ngoài
kia rồi thì chẳng còn phải sợ trời sợ đất gì nữa.

Nhưng dù sao Lý Huyền cùng đã lớn, chí ít cũng phải nặng tới một trăm

mười, một trăm hai mươi cân(11), A Trường không phải đổ ngốc, làm sao
thấy gánh nặng hai trăm cân nữa mà không phát giác ra được chứ?

Điều này, Lý Huyền cũng đã nhân cái lúc nằm bất động mà kín đáo quan

sát rồi. Ma vân thư viện chỉ ăn bùn mây nhưng không cấm rượu, hiềm nỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.