MẠC CAN - TRUYỆN NGẮN CHỌN LỌC - Trang 101

trong cái hộp lạnh tiện nghi này cũng khác thường, có lẽ nó chưa hề được
sống dưới ánh nắng thật. Mặt nó trắng toát như sáp, nó luôn nằm yên ở nệm
sau, không cười không nói gì, chung quanh Quyên dù cho ở nhà mẹ hay sau
nệm xe, bao giờ cũng lạnh và đầy những con búp bê đắt tiền, nhưng cả nó
và những con búp bê đều vô cảm.

Quyên trông thấy con ốc mỡ, lần đầu tiên, đứa bé nhà giàu này trông

thấy một sinh vật lạ ngoài nó ra, nó trèo ra nệm trước ngồi yên ngắm nghía
con ốc, trong lúc ông Huy lái xe trên con đường tràn ngập nắng. Quyên tò
mò dùng một ngón tay di vào vỏ ốc, lần hai nó nhấc con ốc lên, bỏ xuống vì
sợ. Nhưng con ốc thụ động lại nhỏ nhắn, hiền lành, làm cho nó yên tâm.
Sau cùng nó để con ốc trong lòng bàn tay lạnh tái của mình, con ốc lạnh
dần, trong xe lạnh toát hơi nước:

- Em đừng có chết nhé.

Ông Huy quan sát con với vẻ hài lòng thú vị. Quyên nói chuyện với con

ốc, đôi mắt nó lo lắng thật sự, nó đặt tay còn lại lên kính xe màu nâu, lấp
lánh ánh nắng, như là tìm một chút nắng ấm, nó cứ đặt tay lên kính một lúc,
lại ấp bàn tay nhỏ nhắn của mình lên vỏ ốc, sưởi ấm con ốc tội nghiệp.

Chiếc xe của hai cha con ông Huy, dừng lại trước chốt đèn đỏ như

những chiếc xe khác, bàn tay đứa trẻ vẫn đặt bên trong kính xe. Bên cạnh
nó, ngoài kia bỗng dừng lại chiếc xe đạp tàng, một cô gái tay cầm que kem
nhìn thấy Quyên chơi với con ốc, cô mỉm cười, bên trong kính xe màu nâu
nhìn ra lúc đó mặt trời ở ngoài sau cô gái, ánh sáng ngược làm cho khuôn
mặt cô trông không rõ nét, nhưng mái tóc thì có viền sáng như hào quang,
cô gái như Thiên Thần hiện ra trong đôi mắt của đứa bé thiếu thực tế nhưng
quá nhiều ảo tưởng. Quyên nói lớn:

- Ba ơi Thiên Thần!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.