MẠC CAN - TRUYỆN NGẮN CHỌN LỌC - Trang 78

thon, cặp đùi dài. Đôi mắt mở to, lông mi tự nhiên cong vút, miệng luôn
cười khoe hàm răng trên cả tuyệt vời. Cô gái như đang đi đâu chơi, hầu như
không mang theo vật đụng gì, ngoài đôi dép vẹt gót dưới chân, thậm chí
không có kể áo ngực.

Có người mà ai mới gặp íần đầu, nhìn thấy nét mặt cũng đã thấv sợ.

Nhưng cô gái mới tới không hiểu sao lại tạo tin cậy, thiện cảm. Hình như cô
gái đem tới một sự hài hước kín đáo, cần thiết cho gia đình này. Thiện, cảm
đầu tiên là qua vóc dáng dễ nhìn, chút ngây ngô thật thà, buồn cười. Nói hơi
vội nhưng quả là đã làm cho ai trông thấy cô, trò chuyện với cô một lúc
cũng chịu ảnh hưởng vui vẻ nhất định. Hai đứa nhỏ chăm chú nhìn cô gái,
bắt chước cách cười nói của cô. Tiếng cười vang lên rộn ràng, thật là ít khi
có trong mái nhà ảm đạm này.

Buổi tối, sau khi không còn việc gì để làm, bà già khá sững sờ khi nhìn

lại cái bếp, nó mới sạch sẽ ngăn nắp làm sao, dù chỉ dời đổi một chút “trật
tự” cũ. Cả nhà ngồi ở phòng khách xem TV, cô gái tắm xong cũng ngồi
cạnh đó, bên cái quạt máy, hong mái tóc ướt trông hay hay, tuy vậy cô cũng
không chiếm hết gió mát cho riêng mình. Một trong hai đứa nhỏ, bé gái tò
mò hỏi:

- Chị ơi, chị tên gì?

Cô gái nói trong nụ cười dễ thương:

- Chị tên là Công Chúa.

Anh chồng đang đọc báo khẽ liếc mắt nhìn ngừơi giúp việc. Đàn bà hay

thật, cô vợ tuy không thấy mắt anh chồng sau tờ báo nhưng... biết tỏng anh
ta nhìn ai. Từ chiều cho tới bây giờ chính cô vợ cũng quan sát người giúp
việc mới của mình. Rất giỏi việc nhưng không... giống người đi ở. Người đi
ở dù cười cũng mang vẻ buồn thân phận muôn thườ, cô gái da màu bánh
mật này thì không. Bà già cho cô gái mượn một bộ quần áo cũ, vô tình làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.