MẠC NHẤT CHÂN TRỜI GÓC BỂ TÔI QUYẾT TÌM ĐƯỢC EM - Trang 48

tôi không hối hận, không hối hận đem sự trong sạch của mình dâng hiến
cho em, nhưng Tiêu Hà hối hận, sau lưng tôi em hối hận, tôi biết, tôi luôn
thấu hiểu em như thế. Trong bầu không khí bức bách, tôi gian nan gọi em
“Tiêu Hà.”. Tiêu Hà lạnh lùng liếc nhìn tôi một cái rồi rời khỏi nhà. Tiêu Hà
hận tôi. Cái liếc mắt kia là tràn ngập ý hận. Tim tôi đau đớn. Tiêu Hà, Tiêu
Hà.

Không biết bao giờ Tiêu Hà mới trở về, nhưng tôi biết quan hệ giữa

chúng tôi đã vỡ tan. Tôi không còn là cô giáo của Tiêu Hà, càng không phải
người thân, tôi là một nữ nhân đê tiện dụ dỗ em, là một nữ nhân khiến em
phải hận.

Tôi rất sợ, sợ hãi Tiêu Hà sẽ chẳng bao giờ quay về nữa, nếu em thật sự

không muốn trở về thì tôi lấy đâu ra thể diện mà đi cầu xin em quay lại.
Thời gian trôi đi thật khó khăn trắc trở, hận không thể làm nó tan ra, chỉ có
thể ngồi trên mặt đất vô thố mà chờ đợi. 6 giờ hơn, Tiêu Hà, em trở lại.
Nhưng một chút thân thiết với tôi cũng chẳng còn tồn tại nữa. Toàn thân tôi
rét lạnh. Nhưng chỉ xin em trở về, muốn về là tốt rồi, tôi chẳng cần gì thêm
nữa, cái gì cũng không còn quan trọng, chỉ cần ngày ngày được thấy em,
chăm sóc em là quá đủ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.