MẶC NHIÊN - Trang 58

“Hà Nội mưa phùn lạnh, người ta bỏ rơi tôi.”

- Tử Hàn -

-----------------------------

Hà Nội ngày hôm nay lạnh lắm.

Mặc Nhiên giờ này chắc sắp sửa bay. Cô ấy đi thật rồi.

Trước khi đi cô ấy hỏi tôi: “Anh muốn em quay trở lại
không?”

“Anh, vẽ cho em một bức hình được không?”

“Anh, em thương anh.”

Tôi ngồi ở góc nhỏ của quán café cổ kính, với đống giấy và bút, với
tâm hồn cô đơn, nhìn cô ấy gõ những dòng chữ nhỏ qua chiếc điện
thoại gửi sang cho tôi.

“Mặc Nhiên à! Anh chưa bao giờ muốn em đi. Em ở lại được
không?”

“Không chỉ vẽ, anh có thể chụp em được không?”

“Em, anh yêu em, được không?”

Mặc Nhiên bảo. “Em không muốn yêu anh. Em chỉ muốn
làm người thân của anh thôi.”

Mặc nhiên không biết rằng. Người thân, có bao giờ thấy tôi yếu

đuối hay gục ngã đâu. Người thân... có bao giờ sẻ chia đâu... ”Chỉ

yêu mới có thể...”

Em đi rồi... khi về... liệu tôi còn có thể sẻ chia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.