MADE IN VIETNAM - Trang 131

lưng kim loại to bản nổi tiếng, để khán giả đứng xa hai mươi mét quên đeo
kính cận cũng được chiêm ngưỡng từng nét hoa văn. Madonna thong thả đi
vào tiếng nhạc, gập lưng gập bụng gập cả mớ tóc vàng cũng rực rỡ như tất
cả mọi chi tiết trên cơ thể được đóng bảo hiểm một triệu đô-la. Khách hàng
Maxim 3 đờ đẫn ngỡ đang ở ngoại quốc, năm phút sau nhét tiếng thở dài
vào lồng ngực trái. Trong một góc phòng, Bình tủm tỉm nghĩ gói thuốc
nhuộm tóc năm mươi phơ-răng mua ở siêu thị Monoprix đủ lừa cả giới
thượng lưu Sài Gòn, sau đó tự hỏi cao lớn đẹp trai thêm một bộ com lê Đại
Hàn biết đâu anh chẳng làm Paris sững sờ tưởng được đón Lương Triều Vĩ.
Lương Triều Vĩ. Tony Leung. Những cái tên đầy khuyến khích. Năm phút
sau, Bình đứng trước đạo diễn giải Bông Sen Vàng, tự tin trên đôi giày cỡ
bốn mươi ba. Đạo diễn bắt tay Bình, vừa bắt vừa lắc, không hiểu có phải để
tránh năm khuỷu tay đang huých vào sườn và mạng mỡ. Bình thì thầm tôi
là Ro-be Nguyễn, tối nào trước khi đi ngủ cũng xem một phim của hãng
phim Giải Phóng. Đạo diễn vỗ vai Bình khen hãng phim Giải Phóng còn
hơn phim Hàn, phim Tàu. Bình đưa ra ly sâm banh, đạo diễn nhấp một
ngụm, thở dài: nhân xem Madonna mới thấy từ trước đến nay chưa ai dám
cho bài hát ngoại vào phim Việt, xin nhắc lại là bài hát ngoại chứ không
phải nhạc ngoại, điện ảnh ta có nhiều điểm mạnh nhưng riêng về khoản
nhạc phim thì yếu, thậm chí rất yếu. Bình chưa kịp hiểu gì thì đạo diễn tiếp
tục thở dài: bằng chứng là một phim Việt suýt được giải vàng quốc tế nếu
không vì cảnh xúc động nhất bị đặt trên nền nhạc quảng cáo, kháng sinh
chữa hắt xì hơi, nửa tiếng phát một lần ở vô tuyến tryền hình Pháp. Bình lại
đưa sâm banh, đạo diễn nhấp một ngụm nữa, vẫn thở dài: điện ảnh ta ngay
cả hai mươi lăm năm sau ngày hòa bình vẫn yêu nhất hình ảnh người lính,
nên bao giờ cũng cần diễn viên nam, nhất là ba sáu tuổi, nhất là râu con
kiến. Bình không kìm được: tôi còn biết nói tiếng Anh và biết lái xe, nếu
cần thiết có thể theo cả lớp học lái máy bay, tôi nghĩ là sức khỏe của tôi cho
phép. Đạo diễn vỗ vai Bình: làng Quyết Thắng bây giờ có giá lắm, yên tâm
nhé, sự khác nhau giữa phim nghệ thuật và phim thương mại nằm ở chỗ
bên này thì chuyên về truyền thống còn bên kia thì thiên về hiện đại. Đạo
diễn nào đi dự phét ti van quốc tế không thể không lồng vào phim con trâu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.